"Mẹ nó chứ!" Lâm Dật mắng thầm trong lòng. Mẹ nó, cô gọi cho tôi trễ một chút không được sao? Ngay lúc Lâm Dật nghĩ rằng Lương Nhược Hư sắp phát hỏa, thì chợt anh phát hiện thế nhưng cô lại không có động tĩnh gì. Anh nghiêng đầu nhìn, thấy mắt Lương Nhược Hư ngấn lệ, sau đó cô lặng lẽ sờ soạng tìm chìa khóa rồi đi về phía xe của mình. "Hả? Cái người phụ nữ này sao lại khóc rồi? Thật không giống tính cách của cô ấy chút nào." Lâm Dật lẩm bẩm trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.