"Lâm, thầy Lâm, em rất kính trọng thầy ..." Nước mắt Vương Nhiễm lại rơi xuống, "Thầy, thầy không nên sỉ nhục em." "Sỉ nhục em?" Lâm Dật nói: "Tôi sỉ nhục em cái gì? Người khác cho em tiền em liền ngủ với họ, tôi cho em tiền thì chính là sỉ nhục em, đây là cái logic gì của em vậy?" "Nhưng thầy là thầy giáo của em, em thật sự rất tôn kính thầy!" "Tôn kính tôi cái rắm, tôn kính tôi thì mẹ của em sẽ hết bệnh sao." Lâm Dật hỏi ngược lại: "Em là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.