"Không đi ư?" "Không đi, không đi." Đồng Phỉ lôi kéo Lưu Tể Nguyên ngồi xuống, ánh mắt như có như không nhìn Lâm Dật. Tiểu ca ca này, lớn lên thật là đẹp trai! Anh ấy làm cơm nhất định là rất ngon. Nhưng cảm giác không cần ăn cũng đã no rồi, sắc đẹp có thể thay cơm nha. Lưu Tể Nguyên cũng không hề nhận ra trong lòng bạn gái mình đang suy nghĩ gì. Bởi vì anh ta cũng là có ý nghĩ như thế. Hai cô gái này thật là xinh đẹp. Cùng lúc đó,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.