Lâm Dật nhìn ra bốn phía. "Các người đúng là có không ít người." Tôn Mãn Lâu nhún vai, "Không phải vậy thì sao, qua nhiều năm như vậy, tôi đã gây ra bao nhiêu thù hằn, nếu như không có chút chuẩn bị, sao tôi có thể sống đến hôm nay được?" "Vậy thì đúng là rất vừa vặn, kinh nghiệm của hai chúng ta cũng không khác nhau là bao." Lâm Dật nói: "Tôi cũng có không ít kẻ địch nhưng vẫn còn sống rất tốt." "Sau đó thì sao, cậu nói tiếp, tôi muốn nhìn xem hôm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.