Lâm Dật khóc không được mà cười cũng không xong, lúc Lương Nhược Hư ghen cũng vẫn rất xinh đẹp. “Mau cất hết mấy cái suy nghĩ tư tưởng không lành mạnh trong đầu em đi, chỉ đơn thuần là anh thấy nơi đó rất nghèo, cho nên mới tính qua đó thôi.” Lâm Dật nói: “Còn về chuyện em nói anh đánh tiếng chào hỏi, anh thấy không quá cần thiết, vẫn nên dựa vào năng lực của riêng bản thân mình để làm việc.” “Nhưng lãnh đạo bên đó đã biết người đó chính là anh rồi.” “Vậy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.