"Việc này không có quan hệ gì với tôi. Tôi cũng không biết người này, chỉ là tùy tiện tới đi loanh quanh, không có biện pháp cầu xin giúp anh." Khưu Vũ Lạc không phản ứng đến Tần Nghiêm Lĩnh, mà ngồi xuống ghế dài bên cạnh, tự rót cho mình chén rượu, còn không thèm liếc Tần Nghiêm Lĩnh một chút. Vẻ mặt của Tần Nghiêm Lĩnh trở nên suy sụp, không có biện pháp nào đối phó với người đàn ông thủ đoạn độc ác trước mắt này cả, chỉ có thể quỳ xuống cầu xin giống...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.