Mã Hoa leo lên, ánh mắt trước sau vẫn chưa từng rời khỏi người Lâm Dật. Mà trên tay của anh ta vẫn luôn khống chế đứa nhỏ. Đối với anh ta mà nói, đây là một tấm bùa hộ mệnh, nếu như không có nó thì mình sẽ không có khả năng đi ra ngoài. Lâm Dật lười biếng đứng ở một bên, không có bất kỳ ý định động thủ nào. Sau khi anh ta rời đi, cũng chỉ là đi theo ở phía sau, duy trì khoảng cách hơn năm mét, không có bất kỳ động tác...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.