Tiếng nghị luận của người khác khiến cho Tần Nghiêm Lĩnh càng thêm tức giận, toàn thân như bốc lên ngọn lửa màu xanh lục. “Anh Tần, còn phí lời như vậy làm gì, đánh cho anh ta một trận là được!” Lâm Dật gãi đầu một cái, “Đừng xúc động, như vậy đối với người nào cũng đều không tốt.” “Tôi cũng khuyên các người bình tĩnh một chút.” Ninh Triệt cười híp mắt nói: “Lâm Dật dám làm ra chuyện như vậy, đương nhiên là có nắm chắc.” Lâm Dật:??? Con mẹ nó cô không cần thêm dầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.