“Sao em biết được anh ở đây?” “Em thấy xe của anh đậu ở bên ngoài, hơn nữa trong xe không có người nên em vào đây xem thử.” Lương Nhược Hư nói. “Ngược lại là anh đó, đang yên lành chạy đến tiệm thuốc làm gì?” “Lúc trước em cho anh nhân sâm và linh chi, anh chuẩn bị mua hai cái hộp đựng, nhưng chủ tiệm nói là hàng nhân tạo, chỉ đáng 1000.” “Chỉ đáng 1000?” Lương Nhược Hư dùng ánh mắt dò xét nhìn chủ tiệm, sắc mặt không thay đổi. “Cô gái à, thế thì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.