"Hử?" Trong miệng Lý Tự Cẩm vẫn còn ngậm mì Ý chưa nuốt xuống, phồng má không hiểu nhìn Lâm Dật. "Anh Lâm anh xấu lắm, ngay cả tôi mà anh cũng đùa." Hai má Lý Tự Cẩm đỏ bừng, cúi đầu ăn mì trong dĩa, hơn nữa ngày cũng không dám liếc mắt nhìn Lâm Dật một cái. Gần một tiếng, mọi người lục tục ăn cơm xong, trở về phòng nghỉ ngơi. Còn có một nhóm người muốn ra ngoài ngắm cảnh đêm ở Băng Thành, Lý Tự Cẩm cũng không ngăn cản. Chỉ dặn dò vài câu,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.