"Cái gì gọi là nhà cháu muốn?" Vương Đại Hải khó chịu: "Nhà bọn cháu gặp khó xử, nhà bác chẳng lẽ không có? Phải nói lý chứ." "Một công việc nhỏ xíu dù có thi đậu cũng chỉ có hơn ba ngàn tiền lương, không ăn không uống bao nhiêu năm mới thu hồi tiền lễ về được? Vốn đã phải phí tiền, không bằng để cho cháu đi cưới vợ!" "Không được!" Vương Đồng chỉ vào mũi Trần Vĩnh Tân nói: "Đừng tưởng rằng anh ra ngoài xã hội rồi thì tôi phải sợ anh. Anh đừng hòng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.