“Cho dù người khác là vậy, thì Lâm tiên sinh cũng không như vậy. Bây giờ chúng tôi muốn đi, hi vọng anh không nên cản đường...” Lâm Dật ở phía sau vỗ vỗ bờ vai của cô, Nakajima Shoko liền im lặng. “Cô đứng ra sau đi, để tôi nói chuyện với bọn họ.” “Tôi đang nói lý với bọn họ mà.” “Nói bao nhiêu cũng vô dụng thôi, còn không bằng tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ một lát.” Ninh Triệt nói xong, tiến lên kéo tay Nakajima Shoko lại, lôi đến bên cạnh mình. “Được rồi được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.