“Ngạch...” Lâm Dật cười cười xấu hổ, “Sớm biết vậy thì con đã không tới, khiến cho mọi người không vui rồi.” Thẩm Thục Nghi cũng nở nụ cười, lặng lẽ chỉ chỉ phía bên trái mình. “Người thứ bảy bên trái, thấy người phụ nữ kia không.” Lâm Dật nghiêng đầu nhìn sang, “Nhìn thấy, nhưng bất kể là nhan sắc hay khí chất thì đều không bằng dì Thẩm.” “Cô ấy tên là Vương Đông Tình, là mẹ của Triệu Mặc, người cầm lái tập đoàn Hoa Ngân.” “Khó trách sắc mặt lại thối như vậy.” “Còn có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.