“Bắt chuyện với tớ?” Trịnh Điềm Điềm lắc đầu. “Tớ cảm thấy cậu càng nói càng hồ đồ rồi, người ta đẹp trai như vậy, còn tớ chỉ là một sinh viên đại học bình thường, hơn nữa nhà còn rất nghèo, làm sao có chuyện người ta nhìn trúng tớ chứ.” “Cái này gọi là gì nhỉ, tuy rằng không giàu có nhưng đổi lại bọn mình có vóc dáng.” Hoàng Tiểu Thanh híp mắt vỗ mông Trịnh Điềm Điềm một cái. “Những chỗ khác không nói, chỉ cần cặp giò nuột nà này của cậu cũng đủ cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.