“Cậu ta, cậu ta có tiền đến mức đó ư!” “Giá trị con người của anh Lâm không phải thứ cậu có thể tưởng tượng được, bố cậu chỉ là phó cục, sau này bớt giả vờ lại, ở trước mặt anh Lâm thì khiêm tốn chút.” Trước mặt Lâm Dật, Vương Trạch Nhất rất kiêu ngạo, nhưng ở trước mặt người như Lý Tuấn Vũ, Vương Trạch Nhất không dám nhiều lời. “Được rồi được rồi, đừng nói gì khác nữa.” Lâm Dật dửng dưng phất phất tay: “Mấy cậu định ra biển chơi còn gì, đưa cả đồng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.