“Không bận, có chuyện gì sao?” “Nói cho anh nghe một tin tốt, chúng em sắp đến Trung Hải rồi, anh mau đến đón chúng em.” Quách Ngưng Nguyệt cười ha ha nói. “Em nói gì cơ, anh nghe không rõ.” “Em nói là tụi em sắp đến Trung Hải rồi.” “Anh muốn nói đến câu trước đó cơ.” “Câu trước đó là anh có bận hay không?” “Anh rất bận, không có thời gian đâu.” “A! Anh à, anh không thể như thế chứ, còn một tiếng nữa là bọn em xuống đường sắt cao tốc rồi, nhanh đến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.