“Dám không nhớ em, đánh chết anh bây giờ.” Có thể thấy rằng Kỷ Khuynh Nhan đang khá nhàn rỗi, bởi một năm trước cô còn không có cả thời gian tranh luận với anh. “Chỗ anh hình như có tiếng động cơ, anh đang lái xe à?” Kỷ Khuynh Nhan hỏi. “Anh có việc phải tới huyện Đông Tam, tối nay không về được. Anh gọi điện nói với em một tiếng, nếu em không dám ở nhà một mình thì đến chỗ ba mẹ đi.” “Ngày mai anh có thể quay về không?” “Anh không biết nữa, anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.