Từng cơn ớn lạnh xông thẳng lên đỉnh đầu, khiến cho người của Phan gia luống cuống tay chân, hoàn toàn không biết làm sao bây giờ mới tốt. Theo bản năng, bọn họ đưa ánh mắt nhìn về phía Phan Xuân Vĩ. Lúc này, chỉ có ông ra mặt mới có thể có một chút hy vọng. "Phan Xuân Vĩ tôi vì quốc gia bỏ ra hơn nửa đời người, chẳng lẽ phải rơi vào kết cục như thế sao." "Ông có lẽ đã hiểu lầm một số chuyện rồi." Người đàn ông dẫn đầu nói: "Lâm tiên sinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.