Nhìn thấy chứng cứ do cảnh sát đưa ra, đầu Lưu Mãn Chí đầy mồ hôi lạnh, gương mặt trắng bệch. Anh ta muốn nói gì đó, nhưng miệng mấp máy mãi mà không nói được lời nào. Cảnh sát cũng đã tới, hơn nữa còn lấy ra chứng cứ. Mình căn bản không có chỗ để phản bác. Khi anh ta tiếp tục nhìn về phía Lâm Dật, trong ánh mắt hiện ra sự hoảng sợ. Anh ta nằm mơ cũng không ngờ được hắn sẽ tìm cảnh sát tới giải quyết chuyện này. Đây là chuyện người bình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.