Trái tim Kỷ Khuynh Nhan xúc động không thôi, nhịp tim không ngừng tăng nhanh. Lúc này, cô mới hiểu được. Không cảm thấy đau xót, sẽ không thể chấm dứt việc chìm đắm trong đau khổ. Tất cả ngỡ mất đi lại trở về theo một cách khác. Giống như cô bây giờ. Xoẹt! Lâm Dật xé một miếng gạc, băng bó kỹ lại vết thương, ngay sau đó lại lấy dải băng đã dính máu quấn lại vào bụng, đợi ngày mai thay cái mới sau. "Anh còn đau không?" Dưới ánh trăng, giọng nói của Kỷ Khuynh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.