"Cảm ơn." Trương Long ngậm điếu thuốc, dựa vào bên cạnh giường, không nói một lời. Giờ phút này hắn như được giải thoát. Trong phòng vô cùng an tĩnh, Ninh Triệt cảm thấy đây như là hai thế giới. Trương Long ngồi dưới đất, giống như là một bộ phim điện ảnh dài dằng dặc, chính mình nhìn không hiểu, Đào Thành cũng xem không hiểu. Có lẽ chỉ có nhân tài như Lâm Dật mới có thể hiểu, có lẽ chỉ có anh tới mới có thể khiến cho Trương Long bình tĩnh như vậy. Nếu đổi lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.