Sắc mặt của hai người đều biến đổi. "Cậu có ý gì? Chúng tôi đã mua thuốc rồi, cậu cũng ăn xong rồi, bây giờ mới nói không bán là sao?" "Mua thuốc là phí di chuyển của tôi thôi, bằng không tôi sẽ không đi cùng các anh tới đây." Lâm Dật nói: "Còn chuyện ăn cơm này à? Vậy thì càng đơn giản hơn, các anh nói mời tôi ăn cơm, lẽ nào tôi còn không thể ăn sao?" Logic của Lâm Dật làm hai người sốc luôn. Nhưng bọn họ không định tiếp tục dây dưa với...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.