"Hóa ra là như vậy." Lâm Dật như là lầm bầm lầu bầu tựa nói: "Cái tên Tần Ánh Nguyệt này nghe khá hay." "Cậu xem ra rất bình tĩnh." Thẩm Thục Nghi nói: "Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ rất kích động." "Đây cũng không phải là diễn trên TV, con làm sao có thể có nhiều cảm xúc như vậy." Lâm Dật nói: "Hơn nữa con lớn lên ở trong viện mồ côi, khẳng định có mẹ đẻ, cũng không thể là từ trong khe tảng đá đi ra được." "Cậu có thể nghĩ như vậy, tôi an...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.