“Với cô đấy.” Lâm Dật vừa đóng gói trái cây vừa nói: “Có cần tôi nói lại thêm lần nữa không?” Vương Na tức đến mặt mày tái mét, cảm thấy bản thân vừa bị xúc phạm. “Cũng không đi tiểu soi thử bản thân là thứ đức hạnh gì, một sợi dây chuyền của tôi cũng đã cả triệu rồi, cậu còn dám ở đây tiếng to tiếng nhỏ với tôi à, tin tôi gọi người đến bắt cậu đi không!” Lâm Dật nâng cổ tay lên, cởi cổ tay áo ra. “Tất cả mọi thứ trên người cô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.