"Đứng lại!" Trần Viễn Thanh hừ lạnh. "Có việc thì mau nói." "Tôi nghĩ là cậu đã đánh giá thấp sức ảnh hưởng của tôi." Trần Viễn Thanh nói với vẻ không vui: "Tôi nói cho cậu biết, cho dù hiện tại tôi đã lui xuống, nhưng chỉ cần một câu thì tập đoàn Lăng Vân của các người cũng đừng mong được thoải mái." "Ông đang uy hiếp tôi?" Lâm Dật nhướng mày nói. "Chỉ là nói rõ quan hệ lợi hại với cậu thôi!" Lâm Dật nhếch miệng lên, cười tủm tỉm nhìn về phía Trần Viễn Thanh....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.