Cây kẹo tuy không đáng tiền, nhưng trong lòng Kỷ Khuynh Nhan vẫn cảm thấy rất vui. Nào là táo, nào là kẹo que, từng món quà nhỏ. Loại cảm giác này thú vị hơn nhiều so với việc bị Lâm Dật trêu chọc. Không bao lâu sau, Lâm Dật bưng hai bát mì đi ra, còn có hai món ăn kèm. Ăn cơm chiên trứng hoài cũng sẽ chán, hôm nay đổi khẩu vị cho bọn họ. “Đợi lát nữa cơm nước xong xuôi, các người cứ để đồ vật lại trong tiệm, ngày mai cháu sẽ lái xe...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.