"Sợ cái gì." Dương Nghiễm Hạ kiên trì nói: "Thắng thì cậu ta có mặt mũi, thua cũng không mất mặt, cái này không phải rất tốt sao." Lương Nhược Hư phồng hai má lên, đứng sang một bên như đang giận dỗi. Cô vẫn cảm thấy Dương Nghiễm Hạ đang khi dễ Lâm Dật. "Vậy thì so toàn bộ hạng mục đi." Lâm Dật nói: "Chỉ chơi một hạng mục cũng không thú vị." "Tiểu tử cậu có dũng khí, đối với tôi còn có khí chất, ha ha ..." Lương Nhược Hư bĩu môi. "Lão Trần, lấy hai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.