"Theo dõi sao?" Từ Giai Kỳ bỗng nhiên trở nên khẩn trương, nhìn qua cửa kính. Yến Kinh ban đêm luôn đông nghịt như này, tuy không tới mức kẹt xe nhưng cũng không ít, thực sự nhìn không ra chiếc nào là chiếc xe theo dõi. "Anh Lâm, có phải là anh quá nhạy cảm rồi hay không, rôi cảm giác đều rất bình thường mà." "Đừng có gấp, xem tình huống một chút đã." Lâm Dật thấp giọng nói: "Nếu như là tôi nghĩ nhiều đương nhiên là chuyện không thể tốt hơn." Lâm Dật yên lặng lái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.