“Chủ yếu là Lâm Dật này quá kiêu ngạo, loại đả kích này đối với anh ấy mà nói rất có thể là trí mạng.” “Nhưng con phải hiểu được, một người kiêu ngạo thì nhất định luôn có tư cách để kiêu ngạo. Nếu như năng lực của cậu ấy không xứng thì một ngày nào đó cũng sẽ thất bại thôi, con lo lắng cũng không có ích lợi gì đâu.” Nói xong, Trầm Thục Nghi lấy ra một cái túi giấy từ bàn làm việc bên cạnh. Bên trong là một chiếc váy màu xám tro, phía...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.