“Hả?” Vương Trạch Nhất biểu tình gấp gáp: “Chủ nhiệm Lý tôi không mệt, đêm nay có thể trực cùng cô được.” “Không sao, ca đêm thôi mà, có gì không được đâu.” Lý Sở Hàm nói: “Đêm nay chấm công cũng coi như của anh.” “Chủ nhiệm Lý, đây không phải chuyện có chấm công hay không, mà thật sự là tôi không mệt.” Vương Trạch Nhất đứng thẳng lưng nói: “Lúc mọi người đi chơi, tôi ở đây ngủ một giấc dài, đều là vì để trực ca đêm đó, đừng nói là hai chúng ta cùng trực...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.