“Mau mau cút! Đồ lưu manh!” Lương Nhược Hư giận dữ mắng: “Đừng làm phiền em tắm rửa.” “Đợi lát nữa đi, đừng có gấp, anh có chuyện muốn hỏi em.” “Chuyện gì?” Lương Nhược Hư nhớ tới, là Lâm Dật chủ động gọi điện thoại cho mình, đoán là thật sự có chuyện. “Em biết bao nhiêu về Tần gia Yến Kinh?” “A? Tần gia? Đang yên đang lành anh hỏi về bọn họ làm gì?” Lương Nhược Hư cảm thấy có chút ngoài ý muốn, bởi vì mẹ của anh ấy - Tần Ánh Nguyệt cũng là người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.