"Đừng nói nhảm, có anh đây rồi, em làm sao có thể có chuyện được." "Ừ." Nhan Từ khẽ gật đầu: “Thật ra, buổi chiều khi anh đi hội chuẩn, em đã suy nghĩ cẩn thận rất nhiều chuyện." "Suy nghĩ cẩn thận chuyện gì vậy?" Lâm Dật gắp thức ăn, vừa ăn vừa hỏi. "Cho dù chỉ sống hơn ba mươi năm, nhưng cảm giác cuộc sống sau khi gặp được anh đều rất đặc sắc, cũng sống cuộc sống mà mình mong muốn." Nhan Từ nói: "Nếu tiếc nuối, chính là chưa từng sinh con, không biết có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.