"Tôi chỉ là một nhân viên nghiên cứu bình thường, không biết gì cả." Robert ngồi trên ghế, trên mặt không có chút cảm xúc nào, thậm chí còn có chút tuyệt vọng. "Không sao, miệng mọc ở trên người anh, có muốn nói hay không đều là chuyện của anh." Lâm Dật không nói gì mà gọi vọng ra ngoài. "Anh Trần." Két một tiếng. Cửa phòng thẩm vấn bị đẩy ra, Trần Bỉnh Cường đi từ bên ngoài vào. "Thế nào? Có tình huống gì vậy?" "Vừa rồi tôi nhờ những đồng nghiệp khác chuẩn bị đồ giúp,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.