Lâm Dật cười cười, "Cho nên mới nói, người giống như tôi đây mới xem như loại nhân tài, còn anh chỉ là điểm cao nhưng năng lực kém mà thôi." "Lâm tiên sinh, tôi cảm thấy anh nên nghĩ thêm về việc phải giải quyết vấn đề trước mắt như thế nào đi. Đừng chỉ biết tỏ vẻ ngồi xuống chỗ kia, cuối cùng không giải quyết được vấn đề gì, chẳng phải là mất mặt sao?" "Anh nói cũng đúng, nếu đã tới đây thì kiểu gì cũng phải làm chút hành động thực tế." Lục Dĩnh ngầm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.