Mục lục
Thề Không Vì Thê: Thiếu Phu Nhân Hào Cưới Toàn Cầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyễn Thiên Lăng lắc đầu nói: “Duyệt Duyệt, anh cũng không gạt em. Anh đã từng nghĩ tới cách này của em, anh nghĩ sẽ lấy em làm vợ, đồng thời cũng qua lại với Giang Vũ Phi. Sau đó nhìn thấy em tự sát, anh mới tỉnh ngộ, suy nghĩ này của anh sẽ làm hại tới em. Em và Giang Vũ Phi đều không phải là những người phụ nữ tùy tiện, nếu như anh đều giữ cả hai người bên cạnh, nhất định sẽ làm một trong hai người tổn thương nghiêm trọng, thậm chí còn có thể hủy hoại một trong hai người. Anh không thể hoàn toàn vô tình với hai người, cho nên anh đã nghiêm túc suy nghĩ lại, cuối cùng vẫn quyết định hủy bỏ hôn ước với em.”

Nghe lời anh nói, Nhan Duyệt lập tức hối hận muốn chết.

Cô ta chọn tự sát là để lôi kéo tình yêu thương của anh, không ngờ rằng lối suy nghĩ của Nguyễn Thiên Lăng lại khác hẳn người bình thường, vậy mà anh lại nghĩ đến một phương diện khác. 

Nếu cô ta không kích thích anh, có phải là anh sẽ không đưa ra lựa chọn giữa cô ta và Giang Vũ Phi không?

Có phải bây giờ bọn họ đang bàn bạc về ngày kết hôn, anh cũng vẫn sẽ tiếp tục như vậy, sẽ không muốn hủy bỏ hôn ước với cô ta không?

Tóm lại suy nghĩ của Nguyễn Thiên Lăng khiến cô ta bị đả kích rất lớn. 

Nhan Duyệt thẫn thờ, cô ta lẩm bẩm: “Vì vậy nên anh chọn Giang Vũ Phi, mà không phải là em. Lăng, trong lòng anh, cô ta đã quan trọng hơn em…”

Ánh mắt Nguyễn Thiên Lăng u ám, anh nói: “Tình cảm của anh đối với Giang Vũ Phi không phải như em nghĩ đâu, nhưng tình cảm của anh đối với em thì cũng không thể nào trở lại như lúc ban đầu được nữa. Duyệt Duyệt, xa nhau mấy năm, chúng ta đều thay đổi.”

“Là anh thay đổi, em không hề thay đổi!” 

“Có lẽ vậy.” Nguyễn Thiên Lăng đáp lại cô ta một cách hờ hững.

Ba chữ này của anh không hiểu sao lại làm cho cô ta chột dạ.

Tiếp theo đó là một hồi trầm mặc lâu dài, sau đó cô ta bất chấp tất cả mà nhào vào ngực của anh, ôm anh thật chặt, không nói gì cả, chỉ ôm anh mà thôi. 

Dưới cơn mưa rả rích, hai người đều đứng bất động ở đó, không bao lâu sau quần áo của họ đã ướt nhẹp nước mưa.

Trong mưa gió, cô ta ôm chặt người anh, nhưng vẫn lạnh đến mức cả người run rẩy.

Nguyễn Thiên Lăng bế cô ta lên rồi đi về phía xe, chở cô ta về Nhan gia. Nhìn cô ta đi vào nhà xong, anh lập tức lái xe đi, không hề dừng lại. 

Nhớ đến đây, khuôn mặt Nhan Duyệt đã giàn giụa nước mắt.

Người làm gõ cửa: “Tiểu thư, có một vị bác sĩ tên là Wilson tìm cô, nói là cô gọi cho anh ấy đến kiểm tra sức khỏe cho cô.”

Nhan Duyệt đứng dậy lau nước mắt, bình thản nói: “Cho anh ta vào, anh ta là bác sĩ gia đình tôi mới thuê.” 

Người làm mở cửa phòng ra, mời người đàn ông đang đứng ở cửa phòng vào.

“Wilson tiên sinh, mời anh vào.”

Sau đó, một người đàn ông Hoa kiều cao lớn xách hộp thuốc đi vào. 

Anh ta mang dáng dấp của người phương Tây, cao lớn uy mãnh, nhưng anh ta lại không phải là người nước ngoài, anh ta chỉ là con cháu Hoa kiều lớn lên ở nước ngoài mà thôi.

Tên tiếng Anh của anh ta là Ken Wilson, tiếng Trung là Cừu Dịch Bách.

----

Lúc Giang Vũ Phi đang lẳng lặng xem ti vi trong phòng khách, Nguyễn Thiên Lăng toàn thân ướt sũng đột nhiên trở về.

Thím Lý nhìn thấy dáng vẻ này của anh, đương nhiên là rất đau lòng, bà giục anh mau chóng đi lên lầu tấm rửa, thay quần áo.

Nguyễn Thiên Lăng liếc mắt nhìn Giang Vũ Phi đang làm như không nhìn thấy anh, anh nhếch môi rồi đi nhanh lên lầu. 

Anh tắm nước nóng rất nhanh rồi đi ra, mặc một cái áo len mỏng màu xám, quần jean, mang đôi dép lê rồi đi xuống lầu.

Dáng người Nguyễn Thiên Lăng rất đẹp, tỉ lệ hoàn hảo giống như là một cái móc áo điển hình.

Giang vũ Phi nghiêng đầu nhìn qua, nhìn thấy xương quai xanh đẹp đẽ của anh lộ ra khỏi cổ áo chữ V của chiếc áo len mỏng. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK