Cô bước đến ngồi trước bàn trang điểm, nhìn vào vết thương trên môi trong gương cô liền nhíu mày.
Thế này thì cô làm sao ra ngoài gặp người khác đây!
Nguyễn Thiên Lăng hiểu những lo lắng của cô, bước đến sau lưng cô, cười ma mị với cô trong gương: “Như vậy thì có làm sao, người khác hỏi cô cứ nói là tôi không cẩn thận làm bị thương là được.”
Giang Vũ Phi tức giận trừng mắt: "Anh còn mặt mũi nói?"
“Hay là cô cứ ngoan ngoãn ở nhà vài ngày, đợi vết thương lành rồi ra ngoài.” - Anh lại cười.
Giang Vũ Phi uất ức trong lòng, đành vài ngày nữa rồi ra ngoài vậy.
Vết thương này mấy ngày nữa không thể khỏi.
Đột nhiên, cô nhớ lại sự việc mà chú nhờ cô làm. Nhân lúc cô với Nguyễn Thiên Lăng chưa ly hôn, nhanh nói với anh ta.
Cô quay người đối diện với anh, gượng nói: “Hôm nay tôi về nhà, có nghe chú nói là muốn hợp tác với công tu du lịch... Anh có công ty du lịch nào phù hợp giới thiệu cho chú không?”
Giang Vũ Phi hỏi rất dịu dàng
Đây đâu phải cần anh giới thiệu công ty du lịch, mà nhờ anh tìm giúp công ty có thể hợp tác được.
Nguyễn Thiên Lăng nhíu nhẹ mày: “Chúng ta không phải sắp ly hôn sao? Ly hôn thì không nên dây dưa nhiều như thế?”
Mặt của Giang Vũ Phi nóng lên, cô cố giải thích: “Ý của tôi là anh giới thiệu cho chúng tôi một công ty du lịch uy tín, những thủ tục cần làm đều nên làm. Không phải mượn danh nghĩa của anh để lấy lợi đâu!”
Nguyễn Thiên Lăng suy nghĩ một lúc, nhẹ nhàng nói: “Chuyện này để tôi nghĩ xem... Trên danh nghĩa họ Nguyễn có một công ty như vậy. Tôi xem có nên tìm một khách sạn để hợp tác không? Nếu cần thì có thể suy nghĩ về việc hợp tác với khách sạn của nhạc phụ!”
Giang Vũ Phi chân thành nói: “Cảm ơn anh!”
Tuy quan hệ vợ chồng họ không được tốt lắm, nhưng dù sao anh đối với người nhà của cô cũng không tồi.
Nguyễn Thiên Lăng cong cong môi không nói thêm gì, quay người đi đến thư phòng.
Chưa tới hai ngày, Vương Đại Trân gọi điện cho Giang Vũ Phi báo tin vui: “Vũ Phi à, chú của con đã ký hợp đồng với công ty du lịch rồi. Công ty đó là của Thiên Lăng à? Có công ty du lịch của người quen thì tốt quá!”
Giang Vũ Phi nghe xong thở phào, cô cười nói: “Mẹ, đó không phải là công ty của Nguyễn Thiên Lăng, chỉ là họ có cổ phần thôi! Mẹ nói với chú làm ăn chu đáo với họ. Nếu làm tốt, sau này người ta sẽ hợp tác lâu dài với công ty chú.”
“Con yên tâm, chuyện này chú của con hiểu mà! Đúng rồi, gần đây con với Thiên Lăng thế nào rồi?” - Vương Đại Trân mãi không quên, đôi vợ chồng này đã ồn ào đến mức phải ly hôn.
“Mẹ, tụi con vẫn như vậy... không có gì cả!”
“Nhớ phải hòa hợp với Thiên Lăng, chuyện nên nhường nhịn thì nên nhịn một chút.”
“Con biết rồi!”
“Vậy mẹ tắt máy nhé! Hai con có thời gian thì về nhà ăn cơm.”
“Vâng!” - Giang Vũ Phi tắt máy, cầm quyển sách bắt đầu lật qua lật lại
Cô nhớ lại khiếp trước, khi cô phát hiện có thai được 3 tháng thì Nhan Duyệt đã trở lại.
Bây giờ còn khoảng hơn một năm nữa là thời gian Nhan Duyệt trở về.
Nếu lúc này không ly hôn với Nguyễn Thiên Lăng được, vậy cô chịu đựng thêm một năm nữa rồi sẽ ly hôn với anh ta.
Người mà anh ta yêu nhất là Nhan Duyệt, chỉ cần cô ta xuất hiện thì anh ấy chắc chắn sẽ dễ dàng ly hôn với cô.
Giang Vũ Phi nghĩ đến đây thì cảm thấy tương lai tươi sáng không còn xa nữa.