Cô cảm thấy đầu váng mắt hoa một chút, người vẫn chưa lấy lại tinh thần thì có một cơ thể rắn chắc đè lên người cô.
Mùi hương đặc biệt thuộc về Nguyễn Thiên Lăng xông vào mũi...
Giang Vũ Phi ngước mắt lên, ánh mắt đột nhiên chạm phải đôi mắt hung ác của anh. Mắt của anh đen đến mức đáng sợ, lạnh đến mức không có độ ấm...
Trong lòng Giang Vũ Phi hồi hộp một chút, hơi bối rối và bất an. Người đàn ông này, là Nguyễn Thiên Lăng mà cô quen biết sao?
Nguyễn Thiên Lăng ấn vai cô, cười lạnh nói: "Em không nói, anh nói thay em. Nguyên nhân em tới muộn rất đơn giản, bởi vì em ở cùng với tên họ Tiêu, đúng hay không! Mới vừa rồi em từ nhà anh ta đi đến đây, đúng không?"
Trên mặt Giang Vũ Phi lộ ra vẻ kinh ngạc: "Anh... làm sao biết vậy?"
Ha ha, anh nói đúng rồi! Quả nhiên là cô lại ở cùng với tên họ Tiêu!
Tại sao cô lại đi từ trong nhà hắn ta ra, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra giữa bọn họ?
Ghen tuông làm cho Nguyễn Thiên Lăng suy đoán điên cuồng… Chỉ nghĩ đến chuyện mà Giang Vũ Phi và tên họ Tiêu có thể làm với nhau, anh liền ghen đến mức muốn giết người.
"Tại sao em lại đi ra từ trong nhà anh ta? Rốt cuộc các người đã làm chuyện gì có lỗi với anh?" Nguyễn Thiên Lăng giữ cằm cô, nheo mắt đầy nguy hiểm hỏi.
"Không có, không có làm gì..." Giang Vũ Phi giãy giụa muốn đẩy anh ra, cô càng vùng vẫy, anh càng dùng sức đè cô.
"Không làm cái gì, vậy tại sao em lại đi ra từ nhà anh ta!" Nguyễn Thiên Lăng tức giận khẽ quát.
Nam nữ gặp mặt, đều không phải chọn gặp mặt ở bên ngoài à, đi vào nhà người đàn ông, người ngu cũng có thể đoán ra cái gì đó...
Nguyễn Thiên Lăng lập tức nghĩ đến một khả năng, có phải hai ngày nay cô đều ở nhà Tiêu Lang không? Suy nghĩ này lập tức làm cho anh phát điên.
"Hai ngày nay em ở đâu? Nhà Tiêu Lang?" Anh bất giác hỏi cô.
"Em..." Giang Vũ Phi á khẩu không trả lời được, đúng vậy, cô ở nhà Tiêu Lang. Nhưng mà đó là bởi vì Tiêu Lang nói có biện pháp khiến cô khôi phục trí nhớ, anh ấy sẽ nói cho cô biết một chút chân tướng. Kết quả cô không khôi phục trí nhớ, anh cũng không nói cái gì... Giang Vũ Phi lập tức có cảm giác hết đường chối cãi.
Phản ứng của cô vừa nhìn thì đã biết là thừa nhận. Nguyễn Thiên Lăng càng thêm tức giận ghen tuông, cô vậy mà thật sự ở nhà Tiêu Lang!
Cô nói anh cho cô thời gian mấy ngày, khiến cô suy xét kỹ lưỡng. Được thôi, anh cho cô! Kết quả thì sao, cô lại gạt anh đến ở nhà Tiêu Lang, ở đến hai ngày!
Cô đã mất trí nhớ, đã quên Tiêu Lang. Hiện tại bọn họ lại quen biết lần nữa, có phải cô bị Tiêu Lang dịu dàng quyến rũ rồi hay không?
Lúc trước cô không phải là rất nhanh đã thích Tiêu Lang sao, lựa chọn ở bên cạnh anh ta. Người đàn ông mà cô thích, không phải là kiểu người như Tiêu Lang sao. Như vậy hiện tại cô thích anh ta một lần nữa sao? Bằng không thì tại sao cô lại ở trong nhà anh ta, một nam một nữ ở cùng một chỗ, Tiêu Lang lại có tình cảm với cô.
Bọn họ ở cùng một chỗ, đã làm gì chưa?
Vừa nghĩ tới cô và Tiêu Lang có thể đã làm chuyện gì, Nguyễn Thiên Lăng tức giận đến mức mắt đỏ lên, trên mặt toàn là vẻ thô bạo.
Anh tức giận đến không nhịn khẽ quát: "Giang Vũ Phi, em đừng quên em là người phụ nữ của anh! Anh nói, anh không có đồng ý chia tay, em sẽ mãi mãi là người phụ nữ của anh! Chẳng lẽ anh vẫn không thỏa mãn được em sao, mà em vẫn đi quyến rũ tên họ Tiêu!"
Giang Vũ Phi ngạc nhiên: "Anh có ý gì? Em ở lại nhà anh ấy, nhưng mà chúng em không làm gì hết!"