Phương Minh Viễn gọi điện thoại cho Dương Quân Nghĩa, lúc đó Dương Quân Nghĩa đang họp, điện thoại là thư ký ông ta nhận. Bởi vì lúc đó hội nghị gần kết thúc, cho nên Phương Minh Viễn để cho thư ký chuyển lời mời Dương Quân Nghĩa liên hệ một chút với đồn công an khu Ly Sơn, theo lẽ công bằng mà xử lý việc này, coi như là cấp cho chính mình thêm tầng bảo hiểm.
Khi Dương Quân Nghĩa gọi điện thoại cho đồn công an khu Ly Sơn, vừa đúng khoảng thời gian Trần Trung đánh cảnh sát. Sự chú ý của Lý Đức Hâm và những người trong đồn đều tập trung tại phòng thẩm vấn, hơn nữa khi Lý Đức Hâm đi ra đã đóng cửa lại, cho nên cũng không có người nào nghe thấy. Vốn Dương Quân Nghĩa có thể gọi điện thoại đến đồn công an khác, chỉ có điều ông ta đột nhiên nhớ tới Chủ tịch quận Ly Sơn Triệu Tự An và ông ta là bạn học trường Đảng. Mấy ngày hôm trước hai người trong điện thoại ngẫu nhiên nói đến siêu thị Carrefour, khi đó Triệu Tự An từng nhắc tới hy vọng có thể đem Carrefour đưa vào Ly Sơn. Như thế kết bạn với Phương Minh Viễn là có một cơ hội.
Triệu Tự An nhận được điên thoại của Dương Quân Nghĩa tự nhiên là vui mừng không tự kìm chế được. Mấy ngày qua, đầu đề nhật báo Tần Tây, nhóm lãnh đạo Tỉnh ủy và Uỷ ban nhân dân tỉnh lần nữa nhắc tới huyện Bình Xuyên trong công tác ổn định giá hàng có thành tích kinh người. Lúc này đây, sau khi trải qua phong trào tranh mua, có thể nói quan viên các khu tỉnh Tần Tây đối với đại danh siêu thị Carrefour đã quen thuộc đến nỗi không thể quen thuộc hơn. Hơn nữa theo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh sau này không ngừng truy cứu trách nhiệm bọn quan viên ổn định giá hàng bất lợi, khiến cho bọn quan viên có hảo cảm đối với siêu thị Carrefour. Nếu một ngày nào đó, khu vực quản lý của mình cũng có siêu thị Carrefour tồn tại, ngày sau lại gặp phong trào tranh mua, mặc kệ bao nhiêu, cuối cùng cũng có tác dụng, không phải sao? Hơn nữa Ly Sơn cũng như huyện Bình Xuyên, gặp nhiều khó khăn trong vấn đề sắp xếp công việc cho gia quyến của các cảnh sát và quân nhân đã hy sinh, hình thức siêu thị Carrefour không thể nghi ngờ gì, đã khiến Triệu Tự An cực kỳ tán thưởng.
Đương nhiên trong này còn có nhân tố rất quan trọng, đó là quan hệ giữa Phương Minh Viễn và nhà họ Quách. Ở Trung Quốc, muốn làm quan tốt, thông thạo tin tức là điều không thể thiếu, hơn nữa tập đoàn vận tài đường thủy Quách thị lần đầu đầu tư ở Phụng Nguyên rơi vào khu vực gã quản lý, đối với Quách thị, độ hiểu biết của gã so với tuyệt đại đa số mọi người ở thành phố Phụng Nguyên sâu sắc hơn. Cho nên việc cảm nhận được tầm quan trọng của Phương Minh Viễn đối với Thu Hạ gã hiểu rõ hơn nhiều người khác. Tiệm cơm nhỏ của nhà họ Phương ở thị trấn khai trương, Thu Hạ vừa mới xuống máy bay đã vội vàng đến tham dự, điều này chứng minh điều gì? Có thể cảm nhận được vị trí của Phương Minh Viễn trong lòng Vu Thu Hạ.
Nếu có thể có quan hệ tốt với Phương Minh Viễn, không chỉ có sản ngiệp nhà họ Phương có thể rơi xuống Ly Sơn mà nhà họ Quách đầu tư cũng có thể ưu tiên chiếu cố Ly Sơn. Trung Quốc là xã hội tình người, ở rất nhiều thời điểm, ân tình có thể nói là nhân tố mang tính mấu chốt, có lẽ Phương Minh Viễn ở trước mặt người nhà họ Quách tán dương gã, cuối cùng là có thể xác định hướng đi cuối cùng đầu tư lớn một phen. Nếu nói thế, có thể mượn lực ảnh hưởng của nhà họ Quách ở Hongkong hấp dẫn các phú hào đến Ly Sơn đầu tư. Tương lai con đường làm quan của gã thật là sáng lạn.
Ly Sơn ở thành phố Phụng Nguyên nổi danh về du lịch. Triệu Tự An tuy rằng xuất thân công nhân nhà máy thép nhưng có thể đi tới bước này ngày hôm nay đã chứng minh được năng lực của gã. Gã đã nhạy bén ý thức được ngày sau chính phủ trung ương sẽ thử thách các quan chuyển hướng về phía lĩnh vực kinh tế, chỉ có trong khu vực quản lý kinh tế phát triển không ngừng, con đường làm quan mới có thể là một con đường sáng sủa. Mà Tần Tây ở vị trí tây bắc với vùng duyên hải khu Đông Nam bất kể các loại điều kiện đều có chênh lệch tương đối lớn, cho nên thu hút đầu tư lại càng gian nan. Cho nên quái vật lớn như tập đoàn vận tải đường thủy Quách rất được Triệu Tự An coi trọng. Nếu quan hệ với đủ loại thương nhân Hong Kong thượng vàng hạ cám không đủ vốn liếng, không bằng đem hết toàn lực mà tạo quan hệ với nhà quyền quý, bọn họ chỉ cần đầu tư một cú, liền dư dả cho chỉ tiêu công tác thu hút đầu tư trong một năm.
Cho nên khi gã nghe nói Phương Minh Viễn hiện giờ đang ở đang ở đồn cảnh sát Ly Sơn, Triệu Tự An lập tức cho ngừng cuôc họp, vội vàng mà chạy lại đây, chỉ cầu đưa bộ mặt ra ttrước Phương Minh Viễn, ngày sau có thể kéo quan hệ hai bên tiến thêm một bước nữa.
Nhưng sau cực kỳ hứng thú vào đồn công an để lần đầu gặp mặt Phương Minh Viễn, Quách Ngọc Thành đã không chút khách khí mà đánh cho gã một đòn cảnh cáo, các cảnh sát đồn công an khu Ly Sơn không ngờ dám dùng đòn tra tấn bức cung Phương Minh Viễn.
Triệu Tự An cố nén đập bàn chửi chó má nó. Nhìn Lý Đức Hâm ủ rũ ở trước mặt gã, ông ta đã được người cứu tỉnh và Mạnh Lân, giọng lạnh như băng nói:
- Cậu Phương thật đúng là cũng không nói gì sai. Các anh thật là đầy uy phong, đầy sát khí, có bản lĩnh thật! Quốc gia cung cấp nuôi dưỡng các anh, chính là cho các anh ra vẻ ta đây trước người chưa thành niên sao? Bước tiếp theo có phải sẽ nhằm phía nhà trẻ hay không?
Lý Đức Hâm và Mạnh Lân lúc này hối hận mà ruột cũng phải chặt đứt, mình như thế nào lại làm lớn chuyện như vậy. Không có cho điều tra lai lịch Phương Minh Viễn và Trần Trung liền võ đoán mà đứng về phía An Đông Lâm.
- Biết luật mà phạm luật, chấp hành pháp luật mà lại phạm pháp, nghiêm hình bức cung, đổi trắng thay đen, bao che tội phạm! Chỉ cần một điều là đủ trị tội các anh!
Triệu Tự An lạnh lùng nói:
- Hai người các anh hiện tại tạm thời cách chức chờ xử lý. Còn nữa, tất cả nhân viên có liên quan đến việc này tạm thời cách chức. Trước tiên viết cho tôi một bảng tường trình, đem toàn bộ câu chuyện nói rõ ràng cho tôi! Nếu còn dám có nửa điểm giấu diếm, chính phủ sẽ nghiêm trọng xử lý, có lá gan thì các người cứ thử xem! Đám người An Đông Lâm trước tiên tạm giam cho ta, chờ tiến thêm một bước xử lý.
Lý Đức Hâm và Mạnh Lân khúm núm mà lui xuống.
Triệu Đức An lúc này mới quay đầu ngồi đối diện với đám người Phương Minh Viễn đang đứng một bên, mang bộ mặt xin lỗi nói
- Cậu Phương, anh Quách, hôm nay khiến cho hai vị bị hoảng sợ. Những người này thật là không phải, mang bất tiện đến cho hai vị. Tôi ở đây xin lỗi các vị trước. Tuy nhiên các vị yên tâm, việc này tôi sẽ thông báo đến cục trưởng Cục cảnh sát An và Giám đốc sở công an tỉnh Dương Quân Nghĩa. Đến lúc đó sẽ lấy lại công bằng cho hai vị.
Thực ra những lời nói vừa rồi của Triệu Tự An là để giải thích cách xử trí lúc nãy của gã, tránh việc mấy người Phương Minh Viễn cho rằng là mưa to gió lớn nhưng chỉ là giơ cao đánh khẽ.
Gã đã bước đầu hiểu rõ toàn bộ chân tướng sự kiện , việc này dính líu tới cục trưởng An Minh Phong của phân cục cảnh sát Ly Sơn, có chỗ dựa là Bí thư Quận ủy, gã làm Chủ tịch quận , cũng không thể dễ dàng mà đã quyết đoán nhanh chóng. Nhưng hắn lại biểu lộ chính mình sẽ đem việc này thông báo Dương Quân Nghĩa, là hệ thống cảnh sát cao nhất trong tỉnh để Dương Quân Nghĩa xử lý xuống dưới, Bí thư Quận ủy Ly Sơn cũng khó mà nói được gì. Mà mối quan hệ giữa Dương Quân Nghĩa và Phương Minh Viễn, cũng đã quyết định lập trường ông ta ở trong chuyện này.
Đến lúc đó có chính mình và Dương Quân Nghĩa liên kết, An Minh Phong mặc dù là có Bí thư Quận ủy che chở, cũng khó trốn pháp luật truy trách.
.