Lí Chương không còn mặt mũi ở lại, nhưng Hứa Gia Tường lại muốn ở lại, chỉ có điều ngại vì sự có mặt của Phương Minh Viễn, hắn cảm thấy mình có ở lại cũng không có tác dụng gì. Còn không bằng trở về hỏi thăm một chút, người Trung Quốc này họ Phương tên là Minh Viễn, rốt cuộc là thần thánh phương nào? Tại sao lại có tiềm lực tài chính hùng hậu như vậy? Hơn nữa tại sao hắn lại được Trịnh Gia Nghi và Vu Thu Hạ coi trọng như vậy? Không làm rõ ràng chuyện này, Hứa Gia Tường cảm thấy mình có ở chỗ này, cũng không thể hấp dẫn được ánh mắt của người đẹp.
-Phù…
Trịnh Gia Nghi thở phào một cái nói:
-Hai đôi giày ma quái này cuối cùng cũng không theo tôi nữa rồi. Minh Viễn, cảm ơn ngươi!
Phương Minh Viễn nhún nhún vai nói với Vu Thu Hạ:
-Chị Thu Hạ, con ngựa này gọi là ‘Nguyên trụ dân’ quả là không sai, nếu ông nội Quách có hứng thú, không ngại mua lại.
Vu Thu Hạ cười gật đầu nói:
-Yo, tôi còn không biết, ngưới có hứng thú với đua ngựa từ khi nào?
Phương Minh Viễn cười mỉa hai tiếng nói :
-Chơi lung tung, lúc trước khi ở Trung Đông, bọn hoàng tử Abdullah từng lôi kéo ta xem bọn họ đua ngựa, còn nói cho tôi không ít bí quyết chọn ngựa.
Trong lòng cũng thầm mắng mình, nhất thời nhanh mồm nhanh miệng, suýt nói lộ hết. Vu Thu Hạ cũng không tự hỏi, tại sao mấy năm nay, trên người Phương Minh Viễn, luôn đầy những điều kỳ lạ. Cô ta thò tay gọi nhân viên đi cùng, bảo bọn họ đi hỏi thăm một chút, con ngựa mà Phương Minh Viễn ngắm là thuộc sở hữu của ai, có ý nhượng lại hay không.
-Minh Viễn, tôi phải nhắc nhở cậu một câu, Lí Chương, tính khí yêu ghét vui buồn của ông ta với cậu không là gì, nhưng ông nội hắn Lí Ẩn Thương, sức ảnh hưởng ở Singapore và Đông Nam Á không thể coi thường. Lí Ẩn Thương và người cầm quyền trước kia của Singapore là quan hệ chú cháu. Tập đoàn Starlight có địa vị như ngày hôm nay, cũng có liên quan rất lớn tới người này
!Vu Thu Hạ trịnh trọng nói với Phương Minh Viễn. Tuy cô cho rằng Phương Minh Viễn không cần phải e ngại người nhà họ Lí, nhưng biết nhiều về đối thủ một chút, luôn tốt.
-Điều đó há chẳng phải là, Lý Chương là chắt của vị đó sao?
Phương Minh Viễn sợ run một chút nói. Như vậy thật không ngờ, không ngờ người đó lại cùng xuất hiện vơi người cầm quyền trước của Singapore.
-Cũng có thể nói như vậy, tuy nhiên không được xem là dòng chính, cho nên người nào quen biết ông nội hắn cũng nể hắn vài phần. Hì hì, Lí Chương này là lần đầu tiên ta nhìn thấy, trước kia chỉ nghe nói qua.
Vu Thu Hạ gật đầu nói,
-Gia Nghi, cô thấy như thế nào?
Trịnh Gia Nghi thở dài nói:
- Cô Thu Hạ, không phải anh họ cháu nhiều chuyện. Anh ấy và Lí Chương là bạn bè, mấy tháng trước, anh ấy và Lí Chương cùng với Hứa Gia Tường còn đi Châu Âu, lúc cháu qua anh cháu và bọn họ có gặp mặt, kết quả là Lí Chương và Hứa Gia Tường không ngừng gọi điện thoại cho tôi, lúc này biết tôi trở về HongKong, liền đuổi theo đến HongKong.
-Hóa ra là Giai Hưng à!
Vu Thu Hạ không ngại thở dài một hơi. Anh họ này của Trịnh Gia Nghi cô cũng biết, là con một nhà quyền quý ở HongKong, con chaú nhà họ Miêu làm trong nghành công nghiệp điện tử, là con của anh trai mẹ Trịnh Gia Nghi- Miêu Giai Hưng. Đề cập tới họ hàng thân thích của Trịnh Gia Nghi, Vu Thu Hạ cũng không nói gì thêm.
Lí Chương và Hứa Gia Tường đi ra chuồng ngựa về, về tới xe của mình, cùng với nhóm nhân viên đi lên rất nhanh, mọi người đều thấy hai vị phía trước tâm tình không tốt, tự nhiên cũng không muốn lại gần.
-Đáng ghét!
Lí Chương có chút tức giận, đá một đá vào bánh trước xe. Hắn đường đường là trưởng tôn của chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Starlight, không ngờ lại bị một người thanh niên trong nước dùng tiền đánh bại, việc này mà lan truyền ra, thể diện nhà họ Lí đều bị mất hết.
-Cậu phái người đi thăm dò điều tra, người vừa mới ngồi cùng chủ tịch tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Vu Thu Hạ tên là Phương Minh Viễn kia rốt cuộc thân phận như thế nào?
Hứa Gia Tường vẫy tay qua lại nói với nữ thư kí của mình.
Nhìn nữ thư kí của Hứa Gia Tường rời khỏi, lúc này Lí Chương Mới trầm giọng nói :
-Anh nói Phương Minh Viễn kia, coi như chú hắn là phó tổng giám đốc tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ, cho dù hắn là con cháu nhà họ Phương, cổ đông chính của Tập đoàn Carefour kia, Vu Thu Hạ cũng không thể thay hắn đảm bảo 300 triệu usd kia. Hơn nữa, Trịnh Gia Nghi tại sao lại thay hắn bảo đảm?
Thân là con cháu gia đình quyền quý, trong lòng Lí Chương rất rõ, tuy rằng Trịnh Gia Nghi rất được Trịnh Ngu Đồng yêu chiều, nhưng tài sản mang danh nghĩa cá nhân cô, chỉ sợ cũng không nhiều hơn mình. Chỉ cần Trịnh Ngu Đồng chưa chết, tài sản của tiệm vàng Chu Đại Phúc có nhiều cũng không tới lượt Trịnh Gia Nghi được dùng. Nhưng không ngờ Trịnh Gia Nghi dám bảo đảm cho Phương Minh Viễn, vậy ý của Trịnh Gia Nghi là Trịnh Ngu Đồng cùng cô đảm bảo vụ này. Nhưng suy đoán này có vẻ là không thể.
Vậy chẳng phải là người thanh niên này rất được Trịnh Ngu Đồng ủng hộ.
Năng lực của Phương Minh Viễn rất mạnh, đối với Lí Chương mà nói, cũng không phải là việc gì lớn, thế giới lớn như vậy, người có năng lực rất nhiều, việc này cũng không có gì tò mò. Ông nội cũng thường xuyên dạy bảo hắn, bên ngoài bầu trời này còn có bầu trời khác, trên người còn có người! Nhưng năng lực được Trịnh Ngu đồng ủng hộ, mà tình cảm của Trịnh Gia Nghi đối với hắn rất tốt, đây đã là một chuyện không tốt.
Từ sau khi anh họ của Trịnh Gia Nghi một lần đem cô giới thiệu cho hắn, Lí Chương liền động lòng với Trịnh Gia Nghi, cũng bởi vì nhan sắc Trịnh Gia Nghi, mặt khác cũng vì thân phận của Trịnh Gia Nghi.
Thân là con cháu ruột của gia tộc quyền quý, đương nhiên hôn sự của Lí Chương cũng không phải là do hắn tự quyết định, là do ông nội hắn và cha hắn tìm một người bầu bạn môn đăng hộ đối. Nhưng là một người thanh niên hiện đại, lại có mấy người can tâm tình nguyện chịu kiểu ép duyên này? Cho nên khi Lí Chương nhìn thấy Trịnh Gia Nghi, hắn lập tức động lòng, và triển khai tấn công.
Bởi vì hắn tin tưởng, đối với cuộc hôn nhân này, đương nhiên là ông nối hắn rất vui. Nhà họ Trịnh quản lí tiệm vàng Chu Đại Phúc, mấy năm nay mở rộng ra khu vực Đông Nam Á, hiện giờ tài sản nhà họ Trịnh cũng không kém tập đoàn Starlight. Hơn nữa nhà họ Trịnh là một trong những gia đình quyền quý ở HongKong, cùng với bọn chúng kết hôn, đối với việc sau này tập đoàn Starlight tiến vào HongKong, có thể có tác dụng lớn. Mà sau khi tiến vào HongKong, cũng có nghĩa là mở ra cánh cửa vào thị trường Trung Quốc.
Từ năm 1990, lúc Singapore và Trung Quốc thiết lập quan hệ ngoại giao, ông nội Lí Ẩn Thương đã nói qua, diện tích đất nước Singapore nhỏ hẹp, dân số có hạn, không gian phát triển của thị trường tương lai không lớn, tương lai của tập đoàn Starlight vẫn là ở nước ngoài. Mà lớn nhất là thị trường Châu Á, không phải là Nhật Bản, Trung Quốc và Hàn Quốc thì còn ai khác nữa. Nhật Bản phát triển với tốc độ cao, nhiều năm đứng thứ hai thế giới, mà Hàn Quốc là một trong bốn con rồng Châu Á có trình độ phát triển tốt, về Trung Quốc là một thị trường lớn nhất thế giới.
Công ty tập đoàn lớn nhất của Singapore, công ty Temasek đã tiến vào Trung Quốc, tập đoàn Starlight tự nhiên cố gắng mở rộng khai thác thị trường Trung Quốc. nhưng ai cũng phải thừa nhận, khai thác phát triển thi trường Trung Quốc, vẫn cơ bản là ở Hongkong. Từ lúc Trung Quốc bắt đầu cải cách, bọn họ từng bước tiến vào Trung Quốc, so với Singapore, phải sớm hơn mười mấy năm. Cho nên, Lí Chương tin tưởng, nếu mình có được lời nói ủng hộ của Trịnh Gia Nghi, ông nội nhất định sẽ ủng hộ. Về phần Hứa Gia Tường, không cần phải nói, chắc cũng có tính toán giống mình.
-Chúng ta sẽ biết rất nhanh!
Hai tay Hứa Gia Tường khoang trước ngực, như thoáng suy nghĩ nói.
-Gia Tường, tôi biết anh cũng thích Gia Nghi, nhưng tôi hy vọng hai người chúng ta có thể bắt tay, trước khi tên họ Phương này trở về đại lục, tôi và ngươi cạnh tranh công bằng, thế nào?
Lí Chương nghiêm nghị nói :
-Mặc dù lựa chọn cuối cùng của Gia Nghi không phải tôi, tôi cũng hy vọng cái người may mắn kia là ngươi, mà không phải một tên kiêu ngạo, ngông cuồng, ngu xuẩn.
Hứa Gia Tường cười cười, những lời nói này của Lí Chương có lí nhưng lại không ít sướt mướt. Tuy rằng hai người xem như bạn bè, nhưng ở trước Trịnh Gia Nghi lại không khác gì tình địch. Tuy rằng cha mình là Thứ trưởng tài chính Malaysia, ông chú của Lí Chương từng là vị cha già dân tộc của Singapore thủ tướng trước và nội các tư chính hiện giờ. Nếu mình và Lí Chương bắt tay, đánh bật Phương Minh Viễn, đến lúc mình và hắn tranh chấp, cục diện khẳng định là bất lợi cho mình. Tuy nhiên những lời này đương nhiên là hắn không nói ra.
-Được! Cùng ôm ấp ước mơ được gặp Gia Nghi, tôi thật sự chấp nhận ngươi ôm được mỹ nhân về.
Hứa Gia Tường nói.
-Tôi có một ý tưởng, không phải vừa xong Gia Nghi mời hắn tham gi tiệc sinh nhật Trịnh phu nhân ngày mười bốn tháng hai hay sao, hai người chúng ta hợp tác cũng không khó để hạ dáng vẻ bệ vệ của hắn sao? Nếu như chúng ta được vợ chồng ông Trịnh và mội người ủng hộ, cho dù Gia Nghi có thích Phương Minh Viễn, cũng cần phải xem xét ý kiến của gia tộc.
Lí Chương cười lạnh nói,
-Tôi cũng không tin, một gia tộc mới phát triển, chẳng lẽ so với nhà họ Lí và nhà họ Hứa không nhận được sự coi trọng của ông cụ Trịnh.
Hứa Gia Tường trầm ngâm một lát, ánh mắt đột nhiên chuyển về một bên, Lí Chương sợ run một chút, theo ánh mắt hắn đã nhìn thấy, chỉ thấy Vu Thu Hạ, đoàn người Phương Minh Viễn đang từ chuồng ngựa đi ra, Trịnh Gia Nghi cũng ở trong đó, cùng với Phương Minh Viễn sánh vai cười cười nói nói, thỉnh thoảng còn nói nhỏ rất thân mật. Sắc mặt hai người này lập tức đen lại như đáy nồi- theo như bọn họ nhìn thấy, khi Trịnh Gia Nghi cùng với Phương Minh Viễn, tươi cười rõ ràng là chân thành, không giống với những khi nói chuyện cùng bọn hắn, rất khách khí.
-Thật là muốn tìm người giúp mình đánh hắn chi khỏi bực. Tốt nhất là đánh cho hắn tàn phế luôn!
Lí Chương nghiến răng nghiến lợi nói.
-Không được, hậu quả đó chúng ta gánh không nổi đâu!
Hứa Gia Tường thản nhiên nói. Bọn tiểu bối vì một chút chuyện nhỏ, hoặc là vì không chịu thua kém nữ nhân, thậm chí còn đánh nhau, trong mắt những người đi trước, đều không coi gia gì, trong tình hình đó, những người đi trước cũng sẽ không nhúng tay, dù sao đây cũng là cách rèn luyện năng lực bọn tiểu bối. Nhưng ở giữa phải có người dám đứng ra thuê xã hội đen hoặc là sát thủ, đó là điều cấm kị. Tới khi đó, mặc dù là bậc cha chú, tổ tông cũng không ngăn được bọn họ. Thủ tướng trước của Singapore và thứ trưởng bộ tài chính Malaysia, quả thật là nhà quyền quý, nhưng mạng của bọn họ, cũng không đáng 300 triệu usd.
Thế giới hiện giờ, đừng nói tới 100 triệu usd, chính là treo giải thưởng mấy trăm ngàn usd, cũng có kẻ liều mạng bí quá hóa liều. Mà 300 triệu usd cũng đủ để khiến Lí Chương và Hứa Gia Tường một lần diệt môn.
Nhà quyền quý cũng không có nghĩa là không kiêng nể gì, đồng thời cũng phải giữ những quy tắc, trừ phi có một ngày có một người đủ khả năng thiết lập lại quy tắc, nếu không vẫn là dễ àng xúc phạm. Trừ phi ngươi làm chuyện mà người không biết quỷ không hay, nếu không hậu quả không ai gánh vác được.
-Hừ!
Lí Chương đương nhiên hiểu được đạo lí này, hắn cũng chỉ là nói vậy thôi.
-Tiếp theo, chúng ta đi đâu?
Phương Minh Viễn ôm Tình Nhi cười tủm tỉm hỏi han :
-Hôm nay ca ca toàn bộ nghe theo Tình Nhi
Phương Minh Viễn hồn nhiên không để chuyện của bọn Lí Chương trong lòng, lúc này thầm nghĩ cùng Tình Nhi chơi một ngày.
-Tình Nhi muốn xem phim! Ta muốn xem phim >
” Tình Nhi đảo mắt nhìn xung quanh lớn tiếng nói.
-Hả?
Phương Minh Viễn hoảng sợ, vị tiểu công chúa này ngĩ gì mà lại muốn xem bộ phim >? Tuy rằng bên trong nó cũng không có những hình ảnh quá với thiếu nhi, nhưng một cô bé mười hai tuổi, nhìn vẫn cảm thấy không hợp.
-Không được!
Phương Minh Viễn còn chưa nói gì, Vu Thu Hạ đã lắc đầu nói:
-Muốn xem, ít nhất ngươi cũng phải đợi sau khi mười sáu tuổi!
Cái miệng nhỏ nhắn của Tình Nhi đô lên, than thở :
-Những bộ phim anh trai tôi biên, tôi đều đã xem qua, dựa vào cái gì mà không cho ta xem bộ phim này!
-Không phải không cho ngươi xem, mà là bộ phim này không hợp với tuổi của ngươi. Chờ ngươi lớn thêm mấy tuổi nữa, là có thể xem!
Vu Thu Hạ nói
-Nhưng chị Gia Nghi nói xem hay lắm, cũng rất cảm động, còn nói mội người trong rạp chiếu phim đều khóc!
Tình Nhi kiên trì nói:
-Tôi chính là muốn xem một chút, vì sao lại có nhiều người lại khóc.
-Sắc mặt Trịnh Gia Nghi ửng đỏ, trong lúc nhất thời không biết nói gì.
-Đó là vì chị Gia Nghi đã trưởng thành, cho nên cô ấy có thể đi xem. Chờ cô trưởng thành, tôi cũng sẽ không ngăn cản cô.
Vu Thu Hạ cười nói :
-Cho nên cô cũng mau lớn đi!
Tình Nhi tròn mắt nháy nhay, lộ ra dáng vẻ oan ức.
Phương Minh Viễn vội vàng nói:
-Tình Nhi, mẹ nói đúng, tuổi của ngươi bây giờ không thích hợp để xem titanic, chờ ngươi lớn tuổi hơn, đến lúc đó, anh trai dành riêng một buổi đẫn ngươi đi xem. Hơn nữa, nếu Tình Nhi nghe lời, chờ tơi ngày sinh nhật, anh trai sẽ làm một bộ phim làm quà cho ngươi, thế nào?
-Thật không?
Tình Nhi lập tức bất ngờ mở tròn hai mắt.
-Chúng ta móc tay!
Phương Minh Viễn giơ ngón út ra nói.
Tình Nhi cũng đưa ngón út ra vui vẻ nói :
-Móc tay thắt cổ, một trăm năm không được biến!