Thủ đoạn kiếm tiền của ngành bất động sản thực sự rất nhiều, hoàn toàn có thể thông qua sự phối hợp của thiết kế dự án, thương nghiệp và khu chung cư cùng với nhiều hình thức quản lý sau này sẽ đem lại lợi nhuận lớn hơn! Nhưng trong một vài năm tới ngành bất động sản của Trung Quốc lại mở rộng nhất, cũng là hình thức không thích hợp nhất đối với việc bóc lột tài sản bằng hình thức cướp từ tiền mua nhà của người dân!
Phương Minh Viễn biết,xu thế trong tương lai,nếu anh ra sức ngăn cản sự tăng giá nhà ở, thì trong thực tế chỉ có đầu rơi máu chảy, ngay cả khi anh ta được xếp vào hàng những kẻ có thực lực tài chính trên toàn thế giới, ngay cả khi anh ta có độ nổi tiếng cấp thế giới, cũng không thể thay đổi được kết quả này. Nhưng nếu như khoanh ta đứng nhìn, nhìn tất cả mọi việc diễn ra, Phương Minh Viễn lại cảm thấy lương tâm mình không thể chịu nổi.
Phương gia phát triển đến ngày hôm nay đã có được số tài sản khổng lồ mà người đười trước không dám tưởng tượng rồi, mấy ngày còn lại là những ngày nhàn rỗi, cũng không thể dùng hết. Hơn nữa Phương Minh Viễn cho rằng ông trời đã cho anh cơ hội như vậy, nếu như không thể để tương lai có thay đổi gì rõ rệt, mà chỉ tăng trưởng tiền bạc của cá nhân, thực sự là uổng phí cả một đời người!
Cho nên Phương Minh Viễn quyết định làm kẻ gây rối trong cơn sóng bất động sản tương lai! Ngay cả không ngăn được những kẻ thấy lợi mà tối mắt cũng không thể để họ thuận lợi mà đạt được mục tiêu!
Mà nếu làm như vậy chắc chắn sẽ khiến nhiều người bất mãn thậm chí là thù hận, hơn nữa trong một thời gian dài, sự phát triển của công ty xây dựng Long Hưng chắc chắn sẽ lạc hậu hơn so với những người cùng ngành. Thậm chí còn có thể bị thua lỗ! Phương Minh Viễn không muốn liên lụy họ, cho nên mới đưa ra đề nghị để tất cả cổ phiếu của công ty xây dựng Long Hưng thu về trong tay mình, coi như là công ty riêng của mình. Như vậy bất luận là bồi thường tiền cũng không liên quan gì đến họ!
-Cậu!
Vu Thu Hạ vừa bực mình vừa buồn cười chỉ tay về hướng Phương Minh Viễn, nhất thời chưa biết nói cái gì.
Một lúc lâu sau, Vu Thu Hạ mới nói:
-Minh Viễn, cậu thấy Quách gia, chị Thu Hạ cậu thiếu số tiền đó sao ?Số tiền Quách gia tích lũy được đã quá nhiều rồi ! Không thiếu gì nữa !
Những lời nói của Vu Thu Hạ là thật, tập đoàn hàng hải Quách thị vốn là cái vòi rồng trong ngành hàng hải Hông Kông, mấy năm nay luôn không ngừng mở rộng quy mô của mình, hơn nữa còn mở rộng ngành nghề hàng hải và cảng biển trong khu vực, tổng tài sản của tập đoàn không ngừng được nâng cao.
Mà tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ do Vu Thu Hạ quản lý lại tích lũy tài sản với tốc độ nhảy và in cấp ba sao! Trong mấy năm ngắn ngủi từ mức tích lũy tài sản không quá mấy trăm triệu đô la Hông Kông đến nay tổng tài sản không dưới hàng tỉ USD!
Quách lão gia mấy lần này hợp tác với Phương Minh Viễn đều là dùng tiền của anh, mức lợi nhuận khổng lồ sau hợp tác rốt cuộc có bao nhiêu thì cũng chỉ có ông biết. Nhưng Vu Thu Hạ phỏng chừng rất có khả năng cũng không kém gì tổng giá trị cổ phần tập đoàn hàng hải Quách thị mà Quách lão gia ông nắm trong tay.
Tính cả hợp tác với những người khác, bao gồm cả cổ phiếu cầm trì trong tập đoàn Carefour Quách thị, tổng mức tài sản của Quách gia cũng trên hai ba chục USD, có thể nói Hông Kông là thủ phủ hoàn toàn xứng đáng!
Khi tích lũy tài sản ở một mức độ nhất định, đối với tất cả mọi người mà nói chỉ là một dấu hiệu mà thôi. Nhưng đến mức độ này, kiếm tiền là quan trọng nhất, nhưng làm thế nào để tiêu tiền mới là quan trọng nhất! Nếu không, người há chẳng phải trở thành nô lệ của tiền bạc, trở thành Grandet hiện đại sao!
Vu Thu Hạ đã từng không chỉ một lần nghe Quách lão gia đề cập tới, có tâm lúc sinh thời lấy một phần tài sản ra, trở thành quỹ từ thiện, vì sự phát triển của xã hội!
-Công ty xây dựng Long Hưng cậu có thể**, nhưng tôi và Quách lão gia không thể rút cổ phiếu về! Thậm chí sau này là kiếm tiền hay bồi thường tiền, chúng tôi cũng tuyệt đối không hỏi đến!
Vu Thu Hạ nói.
Phương Minh Viễn có chút khó xử nhìn cô nói:
-Chị Thu Hạ, cô không bàn bạc trước với Quách lão gia sao?
Công ty xây dựng Long Hưng mặc dù không thể so với điện ảnh Cẩm Hồ, cũng không thể so với tập đoàn hàng hải Quách thị, nhưng cũng là công ty lớn với tổng mức tài sản hàng tỉ RMB, cổ phần của Vu Thu Hạ và Quách gia trong đó giá trị không ít.
Vu Thu Hạ khoát tay sẵng giọng nói:
-Không cần thiết! Việc này tôi có thể làm chủ! Hơn nữa, tôi nhắc nhở cậu, việc này không cần đề cập với ông cụ, ông cụ càng thêm bực mình, cho rằng đây là hành động gây xa cách với ông!
-Được rồi, được rồi!
Phương Minh Viễn giơ hai tay lên bất đắc dĩ nói,
-Vậy đến lúc đó nếu thua lỗ, chị Thu Hạ đừng có trách tôi nhé.
-Anh đầu hàng rồi! Hì hì, anh đầu hàng rồi!
Tình Nhi vỗ tay cười nói.
Vu Thu Hạ mới chuyển giận thành vui nói:
-Việc này không sai biệt lắm! Vì khoản tiền này mà trách cậu sao? Ah, đúng rồi xuýt thì tôi quên!
Vu Thu Hạ lấy một bức thư, đưa cho hương Minh Viễn nói:
-Đây là thư từ Cameron Mĩ gửi tới, nói có người ở công ty điện ảnh New Line muốn gặp cậu!
-Công ty điện ảnh New Line?
Hai đồng tử của Phương Minh Viễn co rút, cái tên này anh vốn không lạ gì, hơn nữa còn có thể nói là rất quen! Kỳ thực qua 5,6 năm những người đam mê diện ảnh Trung Quốc đối với các công ty điện ảnh thành lập niên đại 60 bị xác nhập vào Time Warner đầu thập niên 90 đã không có gì là lạ! Mặc dù nó không phải là công ty điện ảnh có nhãn hiệu lâu đời của Hollywood, nhưng thành tích của nó lại vẫn như cũ! >, >, > rất đỗi quen thuộc với người trong nước, đều là những kiệt tác!
Phương Minh Viễn lúc đầu cũng từng để ý đến nó, muốn mua lại nó, nhưng rất đáng tiếc, lúc đó việc Time Warner mua lại công ty điện ảnh New Line đã xong xuôi rồi! Hơn nữa, là một người Trung Quốc muốn nắm trong tay cổ phần của một công ty điện ảnh Mĩ đã tồn tại hàng chục năm chẳng phải việc dễ dàng?
Phương Minh Viễn cũng từng nghĩ đến chiếu > lên màn ảnh, nhưng rất tiếc, quyền cải biên ba bộ phim > đã sớm bị công ty điện ảnh New Line cướp mất. Điều này chỉ khiến Phương Minh Viễn thở dài!
Công ty điện ảnh New Line tìm anh có việc gì? Tính toán thời gian, công tác chuẩn bị quay chụp tập một bộ phim > cũng sắp lên chương trình rồi.
Lẽ nào…