Anh ta nằm mơ cũng không ngờ được, người thanh niên đứng bên cạnh ông cụ Quách, thoạt nhìn giống như ông cụ Quách hồi trẻ. Không ngờ chính từ miệng ông cụ quách muốn liên kết với anh ta đầu tư 3 tỷ Usd cho một người hợp tác khác của công ty đầu tư Bách Phú Thắng!
Trong khoảnh khắc đó, phản ứng đầu tiên của Lang Bá Đào là ông cụ Quách đang lấy anh ta ra làm trò cười! Một người thanh niên thoạt nhìn nhiều nhất là hơn 20 tuổi đầu, làm sao có thể lấy ra số tiền lớn như vậy? Trừ phi nói, cụ Quách lấy…! Trên 95% tiền vốn, anh ta chỉ có lấy con số góp đủ! Tuy nhiên, những lời sau đó của ông cụ Quách đã đánh vỡ tư tưởng của anh ta!
-Hai người chúng ta mỗi người bỏ ra một nửa vốn! Haha, lão già như tôi tuổi đã cao, không có nhiều tinh lực như vậy, đối với việc vận hành vốn tôi cũng không sành sỏi, cho nên, về sau, phỏng chừng cháu sẽ giao tiếp với anh ta nhiều hơn! Tacó thể phụ trách việc nói cho cháu biết những việc ở đây, cháu đừng nhìn thấy anh ta còn ít tuổi, quyết định hắn đưa ra, cũng chính là quyết định của ta!
Ông cụ Quách vỗ vai Phương Minh Viễn, vẻ mặt hiền hậu nói.
-À?
Lang Bá Đào há hốc miệng…, anh ta thực sự nghi ngờ có phải anh ta đang trong mơ? Hay nói, mấy ngày nay, tinh thần hao tổn nghiêm trọng, đã xuất hiện nghe nhầm, ảo giác! 3 tỷ Usd à. Ông cụ Quách làm sao có thể giao quyền quyết định cho một tên miệng còn hơi sữa mới mọc đủ tóc! Hơn nữa tên tiểu tử miệng còn hơi sữa này, làm sao có thể có tài sản 1.5 tỷ Usd!
Người than h niên này, rốt cuộc là ai? Ông ta nhìn Quách Thiên Vũ ngồi ở bên cạnh không hề thay đổi sắc mặt, anh ta nhớ mấy năm nay Quách Thiên Vũ chỉ có một đứa con gái, lẽ nào nói, người thanh niên này là cháu ngoại của ông cụ Quách? Nhưng…Lang Bá Đào cũng không hề hay biết biết gì về nhà cụ Quách quyền quý có tiếng ở Hồng Kông, theo những gì anh ta đã biết, con trai con gái của ông cụ Quách đều có công ty riêng, và không nhận các chức vụ trong lãnh đạo cao tầng của Tập đoàn vận tải đường thủy Quách Thị----đây là một tín hiệu rất rõ ràng, trong tương lai tập đoàn vận tải đường thủy Quách Thị chính là truyền lại cho Quách Thiên Vũ!
Quách Thiên Vũ nhìn ra được sự kinh ngạc và khó tin trong lòng Lang Bá Đào, bất đắc dĩ cười gượng nói:
-Lang tiên sinh, gia phụ cũng nói không sai, giới thiệu với ông một chút, vị này tuy ông chưa gặp qua, nhưng tôi tin rằng anh không còn lạ lẫm gì hắn! Hắn Phương Minh Viễn, là cháu trai của Phương Bân Phó tổng của Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hồng Kông, cháu trưởng tôn của nhà họ Phương cổ đông lớn của tập đoàn Carrefour! Người bình thường đều gọi hắn là Phương Thiếu!
-Phương thiếu!
-Cháu trai của Phương Bân!
-Cháu trưởng tôn của nhà họ Phương cổ đông lớn của tập đoàn Carrefour!
Đây là một chuỗi định nghĩa, thì giống như tia chớp, đánh vào Lang Bá Đào! Anh ta đã nghĩ tới, năm đó công ty đầu tư Bách Phú Thắng làm cho Tập đoàn Carrefour được đưa ra thị trường ở Hồng Kông. Anh ta đã nghe qua người này từ miệng của không ít những quản lý của tập đoàn Carrefour! Nghe nói, hắn mới là người sáng lập của Tập đoàn Carrefour! Mà Tổng giám đốc Tôn Chiếu Luân của Tập đoàn Carrefour và Phương Bân Phó tổng hiện tại của Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hồng Kông
Lúc đầu sau khi Lang Bá Đào nghe được thông tin này, tuy người trước người sau đều không phát biểu ý kiến gì, nhưng trên thực tế, anh ta lại không cho là đúng!
Đối với anh ta, sự thuần túy này chính là vô nghĩa! Một chàng trai sinh ra ở thị trận nhỏ của vùng Tây Bắc đại lục, có thể học tiểu học, thì có thể tạo dựng sự nghiệp, và trong mấy năm ngắn ngủi, sẽ xây dựng một siêu thị của huyện phát triển lớn mạnh trở thành doanh nghiệp hang đầu của chuổi các siêu thị trong nước Trung Quốc! Điều này làm sao có thể!
Tuy nhiên Lang Bá Đào cũng sẽ không ngốc đến mức đi vạch trần lời nói dối của đối phương, bất kể nói thế nào, đối phương cũng là khách hang quan trọng của anh ta, kiểu “truyền thuyết thần kỳ” này lại không cản trở mình kiếm ít đô la Hồng Kông. Không đáng vì chuyện thế này mà gây chuyện không hay với khách hang!
Hơn nữa, ở Trung Quốc, từ xưa đến nay thì có truyền thống như vậy, những vị quan công, những người thành công, trong lịch sử trưởng thành của bọn họ, luôn có những việc có chút kỳ dị! Giống như “người là truyền kỷ bất hủ, khi ngươi sinh ra đã được chế định, những người bay lên thiên đường, đều cố thủ trên mái nhà của bạn…” trong lời bài hát đã nói.
Nhà họ Phương có thể trong thời gian ngắn như vậy, phất lên trong nội địa, và sáng lập nên một vương quốc thương nghiệp, và đã tạo ra một tập đoàn điện ảnh có tiếng ở Hồng Kông thậm chí là trên toàn thế giới, quả thực cũng đáng cho bọn họ tự hào và khoác lác! Cho nên Lương Bá Đào chỉ vừa nghe, thì lập tức để sau đầu!
Anh ta thật không ngờ được, hôm nay trong phòng sách của ông cụ Quách, không ngờ anh ta nhìn thấy nhân vật chính đó của “truyền thuyết thần kỳ”
Phương Minh Viễn cười cười thò tay ra bắt tay Lang Bá Đào nói:
-Lang tiên sinh, tập đoàn Carrefour có thể thuận lợi đưa ra thị trường Hồng Kông, vẫn phải nhờ nhiều vào sự giỏi giang của ngài! Về Lang tiên sinh, từ lâu tôi đã có nghe chú Tôn nhắc qua!
Tuy trong lòng Lang Bá Đào lúc này đã cồn cào như sóng cuộn, nhưng sự nổ lực bên ngoài vẫn chưa mất đi.
-Ngồi xuống đi!
Ông cụ Quách trầm giọng nói. Mọi người phân chủ khách ngồi xuống.
Ông cụ Quách nhìn Lang Bá Đào đầu óc có chút choáng váng, ông ta cũng hiểu, đối với những người mà Phương Minh Viễn không hiểu mà nói, ông ta thực sự thuộc hàng ngũ những người làm việc không được tinh vi và đáng tin cậy thành tích những mấy năm nay của ông ta, nếu đổi lại là Lang Bá Đào, e rằng cũng rất khó tin.
-Lang tiên sinh, tôi biết trong lòng anh có rất nhiều điều hoang mang. Nhưng, tôi muốn nói cho anh biết, anh đừng xem thường Minh Viễn, cổ phẩn của Tập đoàn Samsung Hàn Quốc, hắn mới lấy được, nếu anh thấy hắn còn trẻ tuổi, không để ý đến hắn, sau này anh sẽ phải gánh chịu!
Ông cụ Quách nghiêm mặt khói.
-À?
Lang Bá Đào lại bị một phen giật mình, hiện giờ người Hồng Kông không ai không biết, một công ty không có danh tiếng gì ở Hồng Kông, công ty đầu tư Trang Hải, không ngờ con số đầu tư là cả tỷ Usd, tham gia cổ phần vào Tập đoàn Samsung Hàn Quốc! Tuy nói, có người cho rằng ông chủ của công ty đầu tư Trang Hải, hoàn toàn choáng váng. Hiện giờ Hàn Quốc đã loạn thành một mớ hỗn loạn, năm 97 chỉ số kinh tế quốc dân xuống dốc mạnh, một số lượng lớn các Tập đoàn tài chính của quốc nội rơi vào cảnh tượng phá sản! Nếu không phải có khoản vay lên tới trăm tỷ Usd của tổ chức quỹ tiền tệ quốc tế, hiện tại thị trường tài chính Hàn Quốc đang biến động!
Vào lúc này, lấy ra cả tỷ Usd vào Hồng Kông ---một đi không trở lại!
Nhưng Lang Bá Đào lại không thấy như vậy, sau khi có được những thông tin này, Lang Bá Đào từ nhiều cách tìm hiểu kỹ về tình hình kinh doanh trước khi bùng phát khủng hoảng tài chính của tập đoàn Samsung Hàn Quốc. ông ta cho rằng, ông chủ của công ty đầu tư Trang Hải, lúc này đầu tư vào tập đoàn Samsung, không phải là bị váng đầu, mà là nắm chắc một lần cơ hội khó có được!
Về cơ bản kinh tế của Tập đoàn Samsung vẫn đang trong quỹ đạo, chẳng qua là để tăng tốc độ mở rộng, nợ phải trả cao hơn một chút! Nhưng nghiệp vụ kinh doanh chính của Tập đoàn Samsung, triển vọng về lợi nhuận trong tương lai khá tốt! mà sở dĩ công ty đầu tư Trang Hải lựa chọn tiến vào Hàn Quốc lúc này, e rằng cũng phải xem xét, kéo dài về sau, tuy nói giá trị đưa ra thị trường của Tập đoàn Samsung thấp hơn, cùng tiền vốn như vậy có thể mua được cổ phần nhiều hơn, nhưng đến lúc đó, e rằng người cạnh tranh cũng sẽ không ít!
Hơn nữa, Lang Bá Đào cho rằng, chính phủ Hàn Quốc chắc chắn là không tình nguyện vì những người đầu tư nước ngoài khống chế những công ty, doanh nghiệp trong nước, một khi giảm nhẹ áp lực tài chính, thị trường tài chính sẽ tạm ổn định, lại muốn đầu tư vào Tập đoàn Samsung, thì không chỉ là nhiều về vấn đề người cạnh tranh. Đầu tư lúc này, tuy nói phải tiêu nhiều tiền một chút, hơn nữa nguy hiểm cũng nhiều hơn, nhưng những cản lực phải đối mặt, cũng nhẹ đi rất nhiều!
Nếu nói đến lúc tình hình tài chính Hàn Quốc ổn định lại, một khoản giao dịch lớn như vậy, thì phải có được sự phê chuẩn của chính phủ Hàn Quốc, cũng phải tiêu hao nhiều thời gian và tiền của! Mà trước khi giành được khoản vay từ tổ chức quỹ tiền tệ quốc tế, đã hoàn thành hiệp nghị mua bán với Tập đoàn Samsung. Đối với Lang Bá Đào, lại càng là một nước cờ hay! Chẳng những tránh khỏi được sự can thiệp của chính phủ Hàn Quốc và các nhà đầu tư khác, mà một khi chính phủ Hàn Quốc và tổ chức quỹ tiền tệ quốc tế đạt thành hiệp nghị, thị trường tài chính Hàn Quốc sẽ ổn định, giá trị thị trường của Tập đoàn Samsung sẽ càng nâng cao sự ổn định!
Chuyện làm ăn này, có lúc, thời gian còn quan trong hơn cả lợi nhuận!
Lang Bá Đào nhìn ánh mắt của Phương Minh Viễn, lập tức khác hẳn, tập đoàn Samsung nợ nần nhiều, nhưng lại không thể thay đổi được tính chất của một công ty lớn mang tính quốc tế với tổng tài sản lên đến trên trăm tỷ Usd! Đặt ở Hồng Kông, cũng là doanh nghiệp đứng đầu, bất kể vận hành như thế nào, Phương Minh Viễn dám giơ tay ra, và lấy được cổ phần của tập đoàn Samsung thành công, đây chính là năng lực! hiện tại hắn vẫn không biết, căn cứ vào hiệp nghị giữa Lý Giản Hy và Phương Minh Viễn, sau mùa xuân năm 1998, công ty đầu tư Trang Hải vẫn sẽ đầu tư thêm vào Tập đoàn Samsung, cuối cùng đặt được mục đích khống chế được cổ phần của Tập đoàn Samsung! Bằng không, sự ngưỡng mộ của ông sẽ thêm một từ nữa!
-Nếu ông Lang không có ý gì khác, vậy thì cứ quyết định như vậy! Điều khoản cụ thể và cổ phần bao nhiêu, có thể giao cho cấp dưới làm. Nhưng tôi hi vọng ông Lang bên đến đàm phán lần này nhất định phải rất được tin tưởng! Tôi hi vọng trong thời gian ngắn thông tin này không bị lan truyền…
-Mà ông Lang tốt nhất là cần phải làm ra cái dáng vẻ đứng ngồi không yên, một mặt tiếp tục tìm kiếm người đầu tư, mặt khác tiếp tục cùng đàm phàn với các nhà đầu tư Thụy Sĩ!
Phương Minh Viễn cười nói.
Trong lòng Lang Bá Đào lập tưc rung mình, anh ta cũng là người thông minh, chỉ có điều có lúc người trong cuộc thường bị mê muội! hiện giờ đã có ông cụ Quách và Phương Minh Viễn với 3 tỷ vốn đầu tư, trong lòng cuối cùng cũng được thả lỏng và ổn định lại, lập tức ý thức được ẩn ý trong lời nói của Phương Minh Viễn!
Chẳng lẽ nói, Phương Minh Viễn cho rằng, Tập đoàn đầu tư tốt nhất Zurich của Thụy Sĩ có vấn đề gì hay sao?