-Có cần phải tạo điều kiện một chút không?
Haldore lẩm bẩm. Hắn tin rằng sự nhiệt tình của các cô gái Nga cũng không dễ dàng ngăn trở!
Tuy nhiên khi ánh mắt của hắn đảo qua Ma Sinh Hương Nguyệt, Haldore trong lòng chợt nhảy dựng lên, hắn cũng là người từng trải, đương nhiên nhìn ra được ánh mắt của Ma Sinh Hương Nguyệt nhìn Phương Minh Viễn, trong đó có ẩn hàm ý tứ hàm súc. Dianna và Irina mặc dù là tuyệt thế giai nhân, nhưng Ma Sinh Hương Nguyệt cũng là một mỹ nhân hiếm có, hơn nữa hắn với Phương Minh Viễn đều là người da vàng, có lẽ ở trong mắt Phương Minh Viễn, Ma Sinh Hương Nguyệt vẫn đẹp hơn!
Đến lúc đó, Phương Minh Viễn chẳng những không thể kết thân được, mà ngược lại còn bởi vậy đắc tội với Ma Sinh Hương Nguyệt! Nói như người Trung Quốc—— trộm gà không được còn phí thóc! Haldore mấy năm qua, đối với văn hóa Trung Quốc cũng đã bỏ ra chút ít thời gian tìm hiểu!
-Anh đang lo lắng về tiểu thư Ma Sinh Hương Nguyệt?
Dacca và Haldore hợp tác đã nhiều năm, liếc mắt một cái liền nhận ra nỗi băn khoăn của Haldore.
Haldore chậm rãi gật gật nói:
-Người thanh niên ưu tú như cậu Phương, không thiếu những nữ nhân ưu tú ngưỡng mộ hắn! Tiểu thư Ma Sinh Hương Nguyệt ở Ng cũng nhiều năm rồi, anh đã từng nghe thấy điều tiếng gì xấu về cô ấy chưa?
Dacca lắc lắc đầu, ở Moscow, có không ít những nam nhân theo đuổi Ma Sinh Hương Nguyệt, nhưng có thể thành công tiếp cận cô thì dường như không có!
-Ừ, đó mới là vấn đề. Tuy nhiên, anh có cảm thấy, một người thanh niên ưu tú như cậu Phương, tiểu thư Ma Sinh Hương Nguyệt có thể giữ được lòng của hắn sao?
Dacca lải nhải miệng nói. Và hắn chỉ vào Lâm Dung đang đứng bên cạnh Ma Sinh Hương Nguyệt!
Haldore ngơ ngác một chút, không khỏi á khẩu. Dacca ý tứ rất rõ ràng, nếu như nói Ma Sinh Hương Nguyệt và Phương Minh Viễn là một đôi, như vậy Phương Minh Viễn sẽ không việc gì phải dùng đến một cô gái tư sắc không chút nào thua kém Ma Sinh Hương Nguyệt là Lâm Dung, sẽ không khỏi khiến những người nữ nhân ưu tú khác phải ghen tị!
-Chúng ta cũng không cần phải làm gì, chỉ cần tạo cho hai cô ấy một chút điều kiện, tiểu thư Ma Sinh Hương Nguyệt cũng không dám oán trách chúng ta đâu. Ai bảo cậu Phương lại ưu tú như vậy? Nếu không phải cô nương nhà tôi tuổi còn quá nhỏ, tôi có muốn có một vị cô gia như vậy còn chẳng được!
Dacca chớp mắt, cười nói.
Haldore mỉm cười. Dacca tuổi so với hắn còn lớn hơn, cũng kết hôn sớm hơn hắn, hiện giờ đã có một đứa con gái sáu tuổi và một đứa con trai ba tuổi.
Phương Minh Viễn đương nhiên là không biết, đám người Haldore và Dacca đang âm thầm "tính kế" với hắn.
-Như vậy ý của cậu Phương là, tương lai tàu con thoi nhất định sẽ xuống dốc hả?
Belevski cười khan hai tiếng nói.
Phương Minh Viễn nhún nhún vai, hai tay khoanh lại nói:
-Việc này thì sao có ai có thể nói chắc được chứ? Thế hệ tàu con thoi này nhất định là như vậy, nhưng nếu như nói trong tương lai, kỹ thuật có bước đột phá, tàu con thoi sẽ lại được dục hỏa trùng sinh, cũng không phải là điều không thể.
Sau khi người Mỹ nghiên cứu phát triển tàu con thoi, trên cơ bản đã vứt bỏ phi thuyền vũ trụ. Mà lúc đó chẳng phải có rất nhiều người đều cho rằng tàu con thoi mới là phương hướng phát triển chính xác cho sự nghiệp hàng không của nhân loại trong tương lai, lúc ấy không chỉ có Liên Xô đầu tư một món tiền khổng lồ nghiên cứu phát triển, mà cả Anh, Pháp, và Trung Quốc cũng đều có ý định nghiên cứu phát triển tàu con thoi. Ai có thể ngờ rằng nửa đầu thế kỷ sau, nước Mĩ lại trở về với phi thuyền vũ trụ!
Hơn nữa, đối với Phương Minh Viễn, phương hướng thiết kế tàu con thoi thì không có gì sai, chẳng qua là điều kiện kỹ thuật của lúc đó, không thể thực hiện được phương án thiết kế hoàn mỹ. Tàu con thoi mới tạo thành mặc dù có một loạt ưu điểm mà phi thuyền vũ trụ không thể theo kịp, nhưng xét về phí dụng, lại hoàn toàn rời bỏ thiết kế ban đầu. Nhờ có tài chính hung hậu mà hàng không nước Mĩ mới có thể chịu đựng được sức ép lớn như vậy! Nếu như nói, có một ngày, nhân loại có đột phá tiến bộ kỹ thuật trong chế tạo khung máy móc và động cơ, tái sử dụng tàu con thoi, cũng không phải là không thể được! Cho nên tàu con thoi Buran của Nga, cũng không phải toàn bộ đều biến thành vô giá trị, nếu như có thể mang về nước, vẫn có giá trị nghiên cứu nhất định!
Belevski trầm ngâm thật lâu, Phương Minh Viễn ngồi đó thưởng thức cà phê và nhìn những người tham gia buổi tiệc rượu.
Lúc này khách đến dự đã ngày càng nhiều, khắp nơi đều có những người túm năm tụm ba. Không thể không thừa nhận, người đẹp ở Nga thật sự là không ít, bên cạnh những người thành đạt luôn có hình bóng của những nữ nhân trẻ tuổi với vóc dáng người mẫu và gương mặt thiên sứ, hơn nữa bởi vì hiện giờ đang là mùa hạ, quần áo mỏng manh, càng lộ rõ ra những đường cong quyến rũ, nhìn vô cùng đẹp mắt.
Nơi nào có mỹ nữ, đương nhiên cũng sẽ không thiếu những nam nhân trẻ tuổi, có những người là thanh niên tuấn kiệt được Haldore mời tới, có những người là con cháu của các đại lão gia cũng được mời tới, dù sao Phương Minh Viễn cũng nhìn thấy không ít những thanh niên chạc tuổi mình lúc ẩn lúc hiện trong đám người này.
Belevski theo ánh mắt đảo qua đảo lại của Phương Minh Viễn, không khỏi hơi nhếch khóe miệng lên nói:
-Cậu Phương có cần tôi dẫn đi một vòng giới thiệu một chút không, ở phía bên trái cậu cách chừng 50m về phía trước, cái cô gái tóc vàng hoe kia là con gái của ông trùm truyền thông nước tôi Nosov, tên là Nastassia! Đi cùng cô ấy là người phụ trách chuyên mục cuộc sống của đài truyền hình Moscow nổi tiếng Nova, rất được các nam thanh nước tôi ưa thích! Còn người ở phía suối phun kia, là cháu gái của Chủ tịch Marzullo công ty xăng dầu Siberia tên là Eugenia...
Lời nói của Belevski như nước sông cuồn cuộn, nói ước chừng bảy tám phút vẫn chưa xong, đem hơn mười nữ nhân trẻ tuổi trong tầm nhìn của Phương Minh Viễn đều giới thiệu một lượt. Phương Minh Viễn không khỏi có chút kỳ lạ nhìn hắn nói:
-Ngài Belevski, xem ra ngài đã lớn tuổi nhưng tâm không già!
Một người thoạt nhìn đã hơn sáu mươi như ông ta, cho dù thân là nhân vật chính trị, khá hiểu biết về thành viên các gia đình nhân sĩ nổi danh trong xã hội, có thể chỉ vào từng cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, chậm rãi mà mà nói, thuộc như lòng bàn tay, vẫn là làm người ta cảm thấy có chút kỳ lạ.
Belevski lúc ban đầu còn chưa hiểu, sau một lúc lâu mới có chút đắc ý nói:
-Cô vợ trẻ của tôi là bạn tốt của họ! Sao tôi lại không thể quen họ được chứ?
-A?
Lúc này đây Phương Minh Viễn giật mình mở to hai mắt... ! ! !