Nhưng đối với Phương Minh Viễn năm 1994 không chỉ có thế, mà còn là năm mà Phương gia tiến thêm một bước lớn mạnh trong ngành trò chơi điện tử. Chính vào tháng 4 năm đó, dưới sự giật dây của Cameron, Asohon Tagetsu xuất mã, biến Studio game Chaos trở thành công ty con của mình, cái tên ấy rất lạ lẫm với đa số game thủ, nhưng trong tiến trình lịch sử bình thường, sau này nó đổi tên thành công ty Blizzard!
Công ty Blizzard! Chính xác, chính là công ty Blizzard đã cho ra đời hàng loạt các tựa game như “Diablo”, “ Warcraft”, “StarCraft”! Phương Minh Viễn là người thích “StarCraft” và “Diablo” nên không hề lạ gì công ty này. Hơn nữa ngay từ mấy năm trước hắn luôn chú ý đến nó. Đến tận năm 1994, khi tài chính của công ty không đủ để tiếp tục duy trì phát triển mới ra mặt mua nó về.
Phương Minh Viễn nắm giữ 70% cổ phần, hai người sáng tạo công ty Blizzard mỗi người giữ 15% cổ phần. Nhưng 15% cổ phần ấy cũng đủ để họ gia nhập vào hàng ngũ những nhà triệu phú. Nhưng so với việc tài sản không ngừng tăng lên, hai người bọn họ càng thích việc Phương Minh Viễn ngay từ đầu đã nói rõ sẽ không can thiệp vào mọi chuyện kinh doanh của công ty, trừ khi có chuyện không thể dễ dàng tha thứ. Có vốn nghiên cứu sung túc, đầy đủ,tài sản cá nhân tăng vọt, công ty bình thường vẫn do bọn họ định đoạt, kết quả thế này không thể không khiến họ vừa lòng.
Dĩ nhiên Phương Minh Viễn còn hài lòng hơn, công ty Blizzard là con gà đẻ trứng vàng, 3 tựa game lớn “Diablo”, “Warcraft” và “StarCraft”, game nào cũng là cái tên tạo tiếng vang lớn trong làng game toàn thế giới! Mỗi khi một tác phẩm được bán ra, là ngày game thủ toàn cầu ăn mừng. Mỗi trò “Diablo” đã khiến cho người ta phải chờ đợi những 10 năm, có bao nhiêu công ty trò chơi dám liều như thế, 10 năm không chịu cho ra sản phẩm mới cơ chứ!
Chỉ một trò “Diablo” đã ảnh hưởng đến không biết bao nhiêu người, trong số các game cùng loại ra đời sau nó, gồm cả trò chơi inte có bao nhiêu trò không mang trên mình đôi chút dấu vết của nó.
Còn bộ “Warcraft” có tới hàng chục triệu người chơi trên thế giới, thu được bao nhiêu lợi nhuận, điều đó chỉ có mình công ty Blizzar biết được.
Riêng trò “StarCraft” chỉ tính riêng ở Hàn Quốc đã bán được một triệu bản, lượng tiêu thụ trên toàn cầu cũng có thể tưởng tượng ra.
Có được 70% cổ phẩn của một công ty như thế, còn điều gì có thể làm hắn không vừa lòng được đây?
- Là thách thức và cơ hội!
Phương Minh Viễn đứng trước cửa sổ phòng khách sạn, đưa mắt nhắm nhìn đại dương mênh mông ở ngoài xa, khẽ nói.
Saturn và Play Station vẫn đi theo dòng lịch sử vốn có đến tận ngày nay, nhưng tương lai của chúng có đạp vào vết xe đổ của lịch sử hay không, chưa ai có thể biết trước được.
Ở kiếp trước của Phương Minh Viễn, ban đầu Saturn vẫn chiếm vị trí thượng phong, Tổng công ty Thế Gia được đánh giá rất cao trong thể loại game Arcade với “Chiến sĩ VR” và máy chủ Saturn, sách lược tiêu thụ này mang lại cho công ty Thế Gia một khởi đầu hoàn toàn thuận lợi. Một tháng trước khi máy chủ được tung ra, có khoảng 200 000 chiếc Saturn đã được các game thủ đặt trước! Từ hôm đó, 150 000 đầu máy Saturn nhanh chóng được tiêu thụ. Đa số những người chơi mua Saturn đều nhắm đến trò “Chiến sĩ VR”. Đến cuối năm Nhật Bản bán ra tổng cộng 500 000 chiếc Saturn, thành tích tiêu thụ vượt qua dòng máy PS cùng thời. Nửa năm sau, Sony và Thế Gia cùng lúc tuyên bố lượng máy PS và Saturn bán ra vượt qua con số 1 triệu chiếc, hai loại máy chủ 32 bit bước vào trạng thái cạnh tranh gay gắt. Nhưng do hỗ trợ đồ họa 3D của dòng máy Saturn không mạnh bằng PS, chi phí gia tăng sản xuất lại nhiều hơn Sony, cùng với không hỗ trợ phần mềm, tất cả tạo nên thất bại chung cuộc cho Công ty Thế Gia. PS giành được thắng lợi cuối cùng.
Ở kiếp này, vì Phương Minh Viễn có cổ phần ở công ty Thế Gia, biết rằng hiệu ứng 3D tốt hay không mới là tính năng tiêu chuẩn cơ bản của máy chủ sau này, nên dưới thái độ mạnh mẽ, cứng rắn và kiên trì của hắn, bộ phận nghiên cứu của công ty Thế Gia đặt quan tâm chú ý nhiều nhất vào tính năng 3D. Phương Minh Viễn tin rằng, dù tính năng 3D của Saturn trong kiếp này có không bằng PS thì cách biệt cũng sẽ cực kỳ ít.
Về vấn đề chi phí sản xuất, Phương Minh Viễn đã đạt được thỏa thuận với ban giám đốc Tổng cong ty Thế Gia, một năm sau khi Saturn chính thức được đưa vào hoạt động, chuyển bộ phần sản xuất về Hoa Hạ, mượn nguồn nhân công rẻ mạt ở Hoa Hạ để chống lại áp lực giá cả của Sony. Để ký kết được hiệp nghị này, nói thật cũng chả dễ dàng gì, nếu không phải các thành viên hội đồng quản trị Công ty Thế Gia cũng hiểu năng lực sản xuất của mình yếu hơn Sony, họ tuyệt đối sẽ không nhẹ nhàng hơn, phải hết sức cẩn thận nghiêm túc với nội tình nhà máy sản xuất có nhãn hiệu lâu đời. Tuy thu nhập quốc dân bình thường ở các nước đã phát triển không thấp, nhưng giá bán của một chiếc máy chơi game cũng là gánh nặng không nhỏ với nhiều người. Nếu hai máy chủ có tính năng tương đương nhau thì người chơi dĩ nhiên sẽ thích cái nào rẻ hơn.
Về hỗ trợ phần mềm cho dòng máy Saturn của Thế Gia, hai năm nay tuy có cải thiện đôi chút nhưng không có đổi mới rõ ràng, điều này làm cho Phương Minh Viễn vô cùng lo lắng.
Tuy công ty của Phương Minh Viễn cũng chuẩn bị vài trò chơi cho dòng máy Saturn đưa ra thị trường, nhưng trong lòng hắn vẫn hơi lo – máy chủ này cũng giống như oto, còn phần mềm trò chơi lại như xăng, xe có tốt mấy cũng phải có xăng mới chạy được.
Nếu gia nhập vào Tổng công ty Thế Gia thì sự thành bại của nó có quan hệ đến lợi ích thiết thân của Phương Minh Viễn, cho nên không cho phép hắn bỏ sót dù chỉ là nửa điểm.
Do đó, hắn quyết định chính thức chế tác “Nguy Cơ Sinh Hóa” thành trò chơi. Trải qua quảng thời gian dài tuyên truyền, quảng bá từ tiểu thuyết, truyện tranh, hoạt hình, hiện này “Nguy cơ sinh hóa” đã trở thành đại diện tiêu biểu nổi tiếng cho thể loại Zombie trên thế giới. Cộng với cấu hình phần cứng tăng lên nhiều so với vài năm trước, việc triển khai “Nguy cơ sinh hóa” có thể coi là nước đã chảy thành sông. Nhưng hắn vẫn lo tiêu chuẩn của “Nguy cơ sinh hóa” khó mà được như kiếp trước, nếu lần đốt pháo này mà không kêu, tạo nên một chuỗi tử vong cho “nguy cơ sinh hóa” thì thật có lỗi với đông đảo game thủ. Cho nên lần này hắn đến Osaka Nhật bản chính là để tìm nhà nghiên cứu hàng đầu về cho “Nguy cơ sinh hóa”
Shinji Mikami, đối với những người mê “Nguy cơ sinh hóa” đây chắc chắn không phải một cái tên lạ, người thanh niên này được người ta mệnh danh là “cha đẻ của Nguy cơ sinh hóa”. Đến nay mới chỉ là một cậu nhóc mới tốt nghiệp đại học được 4 năm.
Trước khi Phương Minh Viễn đích thân đến “chọc gậy bánh xe”, hắn thật ra cũng đã phái mấy người đến thuyết phục Shinji Mikami chuyển công ty, nhưng kết quả cho thấy tình cảm mà anh dành cho Capcom rất sâu đậm, kể cả chức cao, lương cao cũng không thể làm lung lay vị “cha đẻ tương lai của Nguy cơ sinh hóa”.
Lâm vào đường cùng, Phương Minh Viễn đành phải đích thân xuất mã.
Shinji Mikami đứng trước gương của khách sạn sửa sang lại trang phục, chải vuốt lại đầu tóc một chút, vỗ vỗ vào 2 má để mình thư giãn thả lỏng một chút. Nếu bảo không căng thẳng thì thuần túy là nói mò, hôm nay được gặp một vị nhân sĩ nổi tiếng trong giới hoạt hình và trò chơi Nhật Bản. Nghe nói năm nay vị này còn chưa lên đại học. Nhưng đã có thanh danh hiển hách ở Nhật, có vô số người ủng hộ, hâm mộ. Tuy gần hai năm nay, tác phẩm của người này ngày càng ít, nhưng ra bộ nào là hot bộ ấy! Nhất là bộ “Hikaru – Kỳ thủ cờ vây”, “Resident Evil”, có thể nói là người dẫn đầu làn gió Nhật Bản. Tuy sau này Shinji Mikami sẽ trở thành cha đẻ của “Nguy cơ sinh hóa” danh tiếng lẫy lừng thiên hạ không kém hơn Phương Minh Viễn, nhưng bây giờ anh chỉ là một kẻ gà mờ mới bước ra khỏi cổng trường đại học được 3, 4 năm mà thôi! Đối mặt với một vị nhân sĩ nổi danh sớm đã công thành danh toại, lại còn gọi đích danh muốn gặp anh mà không thấy áp lực mới là gặp vong linh ý.
Nói thật, trong lòng Shinji Mikami rất mơ hồ, không biết người ta nhìn thấy điểm gì ở mình, không những mấy lần phái người đến mời chào, giờ lại còn đích thân tìm đến, thật là rất nể mặt mình. Nhưng cứ thế, Shinjin Mikami không ngừng đánh trống ngực thình thịch. Tự mình biết chuyện nhà mình, mấy năm ở Capcom, mình đã tham gia chế tác không ít trò chơi, cũng được không ít sự thừa nhận của bậc tiền bối trong công ty, nhưng có đến mức được vị ấy công nhận hay không? Trong lòng anh không yên chút nào.
Anh luôn cự tuyệt những lời mời chào của Phương Minh Viễn một mặt là vì người Nhật có thói quan cố hữu,mặt khác cũng không thể không nói là vì trong lòng rất bất ổn, Shinji Mikami thấy mình hoàn toàn không có khả năng đảm nhiệm chức vụ mà Phương Minh Viễn giao cho nên mới cự tuyệt.
Nhưng nói gì thì anh cũng không thể ngờ tới chuyện Phương Minh Viễn sẽ vì thế mà tự mình bay từ Hoa Hạ đến Osaka, chuyện này…thật sự khiến anh cảm thấy hết sức kinh ngạc. Chuyện ba lần đến lều tranh trong lịch sử Hoa Hạ cũng chỉ thế này mà thôi!
Shinji Mikami cả đêm qua không tài nào ngủ nổi, lăn đi lăn lại cân nhắc bản thân rốt cuộc có điểm gì lọt vào mắt xanh của Phương Minh Viễn, nhưng anh có nghĩ đến nát óc cũng không thế nghĩ ra được mình lại có chỗ nào đáng cho Phương Minh Viễn coi trọng như thế. Kết quả hôm nay lúc đến, thấy mình rất giống quốc bảo của Hoa Hạ.
Ngắm nghía mình trong gương, Shinji Mikami cười cười bất đắc dĩ, vấn đề đôi mắt thâm quầng như gấu trúc đã làm khó không biết bao nhiêu thiếu nữ, dĩ nhiên anh cũng đành bó tay.
Shinji Mikami nhìn nhìn tấm biển, rảo bước tiến vào thang máy.