Công ty đầu tư Bách Phú Thắng mấy ngày nay dang phải đối mặt với tình cảnh rất nhiều khách hàng đòi chấm dứt hợp đồng, chẳng qua là vì thông báo thu mua của tập đoàn đầu tư hàng đầu thế giới Zurich Thụy Sĩ trước đó, rất nhiều khách hàng vẫn ôm hy vọng vào tương lai của công ty đầu tư Bách Phú Thắng, cho nên vẫn chưa tới mức bận túi bụi không thể giải quyết được. Nhưng nếu Stern nhận cuộc phỏng vấn của phóng viên “Thông báo” Hông Kông sẽ khiến cho công ty đầu tư Bách Phú Thắng và tập đoàn đầu tư hàng đầu thế giới Zurich Thụy Sĩ khó có thể lấp đầy sự chia rẽ của toàn người Hông Kông! Mà đến lúc đó, công ty đầu tư Bách Phú Thắng sẽ phải đối mặt với một số lượng lớn khách hàng yêu cầu kết thúc hợp đồng! Hoàn toàn sẽ bị đảy vào vực sâu không tài nào quay lại được!
Đối với ánh mắt tức giận của hai người Lang Bá Đào và Lý Sảng thần thái của Stern lại rất thản nhiên! Ông ta bây giờ tự cho rằng là đã hoàn thành nhiệm vụ của mình rất thành công, lúc này ông giống như người Trung Quốc vẫn nói, tiến khả công, lui phòng thủ, thế chủ động đã hoàn toàn nằm trong tay ông! Cho dù Lang Bá Đào không có cách nào để chọn lựa, ông cũng đã lập được công cho tập đoàn đầu tư hàng đầu thế giới Zurich Thụy Sĩ.
Về phần Myrdarl, vẻ mặt không tỏ chút gì, dù sao ông cũng chỉ là đến diễn trò với Stern nếu Lang Bá Đào chấp thuận điều kiện đầu tư của tập đoàn đầu tư hàng đầu thế giới Zurich Thụy Sĩ, tất nhiên là tốt nhất, như vậy ông và ngân hàng quốc dân Boston cũng thu được một phần lợi nhuận lớn từ đó---Stern chấp thuận,nếu Lang Bá Đào chịu khuất phục thì mấy bộ phận nghiệp vụ tốt ở Nhật của công ty đầu tư Bách Phú Thắng sẽ do ngân hàng quốc dân Boston tiếp nhận. Nếu Lang Bá Đào không đồng ý ký tên,ông có thể nhận được lời cảm ơn của tập đoàn đầu tư hàng đầu thế giới Zurich Thụy Sĩ và vị ký ngân sách đó.Cho nên,bất luận Lang Bá Đào chọn lựa thế nào đối với ông mà nói đều có kết quả rất tốt.
Lồng ngực Lang Bá Đào thở dồn dập, ông đang cố kiềm chế không đám một phát vào cái mũi to của Stern! Tập đoàn đầu tư hàng đầu thế giới Zurich Thụy Sĩ muốn ép công ty đầu tư Bách Phú Thắng đến con đường chết đây mà!
Lý Sảng nhín Lang Bá Đào, trong lòng không khỏi có chút lo lắng cho vị Chủ tịch hội đồng quản trị này nóng mắt mà đánh cho Stern một trận, mặc dù nói đánh thật, ông cũng không biết Lang Bá Đào có thể chiếm thế thượng phong hay không, người Stern to cao, mặc dù tuổi tác cũng đã cao nhưng Lang Bá Đào tay chân nhỏ bé chỉ sợ không phải là đối thủ của hắn!
Hơn nữa, chính hai người cũng đang diễn trò, chỉ là theo yêu của của ông chủ mới, muốn xem tập đoàn đầu tư hàng đầu thế giới Zurich Thụy Sĩ rốt cuộc có thể bày ra cái trò gì, nhưng độngt hủ thật, chỉ sợ không nói chính mình tự chịu đau, chỉ sợ còn bị sự tra hỏi của khách sạn Hông Kông. Vào lúc này, ông cũng không hy vong Lang Bá Đào đến sở cảnh sát uống trà! Nếu lan truyền ra ngoài công ty đầu tư Bách Phú Thắng còn rối loạn hơn!
Trong phòng một khoảng yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng thở của Lang Bá Đào, lúc này, mấy người cũng nghe rõ thấy. Bên ngoài cửa phòng họp có tiếng ồn ào, Lang Bá Đào hơi nhíu mày. Cửa phòng họp đã có cách âm, chắc chắn là bên ngoài rất ồn ào huyên náo.
Lý Sảng lập tức đứng dậy. Không đợi ông cất bước đã có tiếng gõ cửa rõ ràng.
-Vào đi!
Lang Bá Đào trầm giọng nói. Theo tiếng của ông, chỉ thấy thư ký của ông Ngô Ngọc Liên hoảng hốt bước vào, tiếng la hét ầm ĩ ngoài cửa lập tức tràn vào theo cô. Ngô Ngọc Liên thuận tay đóng cửa lại, vẻ mặt xinh đẹp cùng một chút áy náy cười với Stern và Myrdarl, bước nhanh về phía Lang Bá Đào, cúi người xuống, nói nhỏ vài câu với ông ta!
-Hắn tới làm gì?
Lang Bá Đào tức giận nói,
-Hắn sợ tôi ở đây vẫn chưa đủ loạn hay sao?
Ngô Ngọc Liên cười đau khổ, Lý Sảng đau đầu lấy tay bóp trán, ông nghe rất rõ, người vừa đến là cậu em vợ của Lang Bá Đào Nguyễn Lập Đông!
Tên Nguyễn Lập Đông này, nửa năm trước trước khi cuộc khủng hoảng kinh tế Đông Nam Á nổ ra đã ủy thác cho công ty con của công ty đầu tư Bách Phú Thắng quản lý tài sản cho hắn. Lúc ấy Lang Bá Đào không muốn làm lắm, chủ yếu là do việc của tên em vợ này tương đối nhiều, hơn nữa lại tính toán chi li! Đầu tư có mạo hiểm, là việc mà ai cũng biết, nhưng đưa cho hắn làm, không những hoa hồng kiếm chẳng được là bao, ngược lại còn không ít chuyện đến. Cuối cùng Lang Bá Đào nể mặt vợ, cắn răng nhận đơn của Nguyễn Lập Đông, thời hạn hợp đồng lúc đó là ba năm!
Mà bây giờ hắn đang ở bên ngoài, muốn gặp Lang Bá Đào, làm thủ tục dừng quản lý tài sản! Nếu chỉ yêu cầu dừng quản lý tài sản, mặc dù khiến người ta tức giận, Lang Bá Đào cũng không đến mức phẫn nỗ như vậy, mà tên này còn yêu cầu lấy toàn bộ lãi trong bản hợp đồng!
-Bảo nó,năm đó nó muốn ký hợp đồng ba năm, bây giờ mới được nửa năm, nó đã vi phạm hợp đồng, không lấy tiền vi phạm hợp đồng của nó là đã quá tốt với nó rồi, nó lấy tư cách gì mà yêu cầu lấy lãi từ hợp đồng đó?
Lang Bá Đào hung dữ nói,
-Nếu nó còn dây dưa không rõ gọi bảo vệ đuổi nó đi!
Ngô Ngọc Liên vẻ mặt khó khăn nhìn Lang Bá Đào, Lang bá Đào có thể nói câu này, cô lại không dám thực hiện. Ai không biết Lang Bá Đào rất yêu vợ mình. Mà vợ ông ta lại rất cưng chiều cậu em này. Mấy năm gần đây, Nguyễn Lập Đông không biết đã tạo ra không ít phiền toái, lần nào không khiến Lang Bá Đào nổi trận lôi đình nhưng cuối cùng không phải mọi chuyện đều cho qua hết đó sao!
Chính cô nếu đắc tội với Nguyễn Lập Đông, Nguyễn Lập Đông đem chuyện nói với vợ Lang Bá Đào, cái gối đầu này gió thổi đi, những ngày tháng cô ở công ty đầu tư Bách Phú Thắng chỉ sợ khó mà sống! Cứ coi như Lang Bá Đào nhớ mệnh lệnh ông đưa ra nhưng chắc chắn không chịu nổi ngày nào bà vợ cũng nhắc tới.
Stern và Lyrdarl ngạc nhiên nhìn họ, không cần nói mấy mấy câu Việt ngữ khó hiểu, ngay cả mấy câu tiếng trung phổ thông hai người cũng hiểu không được mấy câu. Nhưng hai người đều là nhân vật thành tinh trong xã hội, nhìn mặt đoán lòng cũng rõ vài phần hình như Lang Bá Đào gặp chuyện gì phiền phức! Trong lòng hai người không khỏi mừng thầm.
-Chủ tịch Lang, ông Nguyễn chỉ sợ ông mới có thể giải quyết!
Lý Sảng ho hai tiếng nói, Ngô Ngọc Liên vốn không thể khống chế được Nguyễn Lập Đông, thà để hắn làm loạn hơn còn không bằng Lang Bá Đào đích thân giải quyết.
-Hừ!
Lang Bá Đào vỗ bàn một cái, vừa muốn đứng dậy.
Cửa phòng họp lại có người đá mở ra, một người đàn ông chừng 30 tuổi bỏ lại ba nhân viên công ty đầu tư Bách Phú Thắng lại đàng sau cứ thế đĩnh đạc bước vào.
-Lập Đông! Mày đi ra cho tao!
Lang Bá Đào không khỏi giận dữ đập bàn nói.
Nguyễn Lập Đông nhìn Lang Bá Đào rồi lại nhìn Stern và Myrdarl ngồi phía bên đó, mặt có chút biến sắc. Hắn vốn cho rằng mấy nhân viên công ty đầu tư Bách Phú Thắng do anh rể Lang Bá Đào bày mưu tính kế làm khó hắn, bây giờ xem ra đúng là Lang Bá Đào đang bận tiếp khách!
Nhưng Lang Bá Đào vỗ bàn bàn đứng dậy,ngược lại đã khơi dậy tính ương ngạnh của hắn,hắn cứng đầu ương ngạnh nói:
-Anh rể, hôm nay em đến vì việc quản lý tài sản…
-Tao mặc kệ mày đến vì chuyện gì? Ở đây chúng tao đang họp, ra ngoài!
Lang Bá Đào tức xanh mặt, vốn không thèm nghe mấy lời hắn nói, chỉ về hướng cửa nói. Tên khốn kiếp này không có mắt à? Bây giờ là lúc nào mà dám ở đây gây rối!
-Anh bảo em ra ngoài, em sẽ đi ư?
Nguyễn Lập Đông cũng không thèm nhịn.
-Thư ký Ngô, đi gọi bảo vệ, kéo nó ra ngoài! Nếu nó còn làm loạn đưa nó đến đồn cảnh sát! Cứ nói nó làm loạn văn phòng chúng ta!
Lang Bá Đào hai mắt nhìn chằm chằm Ngô Ngọc Liên,
-Trong mười phút, tôi muốn nó cút khỏi tầm mắt tôi!
Ngô Ngọc Liên nhìn hai mắt Lang Bá Đào như hai ngọn lửa, trong lòng không khỏi bất an. Là thư ký của Lang Bá Đào nhiều năm,bộ dạng của Lang Bá Đào như ngày hôm nay cô chỉ đếm trên đầu ngón tay!
-Vâng thưa chủ tịch!
Đến lúc này cô chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, nếu không đắc tội với Nguyễn Lập Đông thì lại đắc tội với Lang Bá Đào!
-Ha ha ha, xem ra ông Lang gặp phải chút chuyện phiền phức! Nếu đã như vậy, chúng tôi không ở đây thêm nữa, mong ông nhớ, tối nay tôi có cuộc phỏng vấn của phóng viên “thông báo” Hông Kông. Quyết định của ông tốt nhất nên trước lúc đó có thể sớm cho tôi biết!
Stern cười lớn đứng dậy,
-Cáo từ!
-Chủ tịch Lang, suy nghĩ lỹ đi nhé, người Trung Quốc các ông không phải luôn có câu nói, chỉ cần giữ được rừng thì không cần lo không có củi sao! Thất bại nhất thời, không phải là mãi mãi, có lẽ, tương lai Chủ tịch Lang vẫn có cơ hội!
Myrdarl nói. Chỉ có điều về mặt này có có vài phần hư tình giả ý, cũng có vài phần thực lòng,chỉ sợ chính ông ta cũng không biết!
Khi họ vừa bước đến cửa, từ ngoài cửa có hai thanh niên một nam một nữ bước vào, đó là Phương Minh Viễn và Thu Hạ.
Phương Minh Viễn nhìn Lang Bá Đào, đưa tay ra chào hỏi:
-Ông Lang, chúng tôi đến không muộn chứ?
Sau khi Lang Bá Đào nhận được thông báo của Stern cũng đã thông báo cho Phương Minh Viễn, kỳ thật thì họ cũng đã đến.
-Phương thiếu gia,Quách phu nhân!
Lang Bá Đào đứng dậy,bước nhanh đến chào đón,
-Các vị đến rồi!
-Ừh, đến hơi muộn chút, để ông Lang phải sốt ruột rồi!
Thu Hạ khẽ mỉm cười, Thu Thủy chuyển ánh nhìn sang Nguyễn Lập Đông nói
-Ông Lang, vị này là ai?
Vẻ mặt Lang Bá Đào có chút xấu hổ, ngượng ngùng nói:
-Nó là em vợ tôi.
-Ông Lang, bảo người làm thủ tục cho anh ta!vị khách như vậy bây giờ chúng tôi không cần, sau này cũng tuyệt đối không cần!
Phương Minh Viễn lạnh lùng nói.