Ánh mắt của Trịnh Gia Nghi lại chuyển sang Asohon Kagetsu, Vũ Điền Quang Ly và chị em nhà Lâm Liên, tuy nói, cô ta luôn rất tự tin về vẻ ngoài xinh đẹp của mình, nhưng cô ta cũng không thể không thừa nhận, trước mặt bốn người phụ nữ, cô ta vẫn là người có áp lực khá lớn. Phương Minh Viễn này tuổi tác không nhiều, nhưng tầm nhìn không thấp!
Hơn nữa cô ta cũng nhìn ra, trong bốn người phụ nữ ngoài Lâm Dung, dường như giữa ba người còn lại và Phương Minh Viễn đều có những mối quan hệ không rõ ràng. Tuy nói không có chứng cứ gì rõ ràng, nhưng Trịnh Gia Nghi tin trực giác của mình rằng ba người phụ nữ tám phần đều là người phụ nữ của Phương Minh Viễn.
Trịnh Gia Nghi lúc này không hề để ý nhiều, bởi vì đến giờ, đối với Phương Minh Viễn, cô ta vẫn là vô cùng yêu thích. Ông nội mặc dù hi vọng mình có thể trở thành sợi dây ràng buộc giữa nhà họ Phương và nhà họ Trịnh, nhưng cũng không ép mình. Hơn nữa cô ta lớn lên trong nhà quyền quý ở Hồng Kông, lại đi học ở nước Anh, đối với sự tồn tại của tình nhân, có thể nói đã quá quen thuộc. Vị vua cờ bạc của Maacao đó, không phải còn công khai có mấy vị phu nhân sao?
Đàn ông giỏi giang, có nhiều người phụ nữ ưu tú xinh đẹp, đó không phải là một việc hết sức bình thường sao?
Cách đó không xa, Asohon Kagetsu cười ha ha nhìn thấy Phương Minh Viễn đang thấp giọng nói chuyện với Trịnh Gia Nghi.
Vũ Điền Quang Ly ngáp một cái, khẽ dùng tay chọc Asohon Kagetsu, thấp giọng nói:
-Asohon, nhà họ Trịnh quyết tâm muốn liên hôn với Phương Minh Viễn chứ? Theo mình thấy, chính Gia Nghi sợ rằng cũng có chút động lòng rồi!
Asohon Kagetsu khẽ gật gật đầu, làm ăn trong giới thương mại lâu như vậy, những thủ đoạn rõ ràng như vậy nếu vẫn không nhìn ra, vậy chính là sống uổng rồi!
-Cậu có thể trừng trừng mắt nhìn nha đầu đó cướp cơm trong bát của chúng ta sao?
Vũ Điền Quang Ly “Nghiến răng ngiến lợi” nói. Đối với sự tồn tại của Triệu Nhã và Phùng Thiện, Vũ Điền Quang Ly không hề nảy sinh lòng đố kị. Dù sao nói một cách nghiêm khắc, cô ta mới là người phụ nữ xấu đã cướp chồng của các cô. Nhưng đối với Trịnh Gia Nghi, mặc dù mấy ngày này mọi người tiếp xúc cũng không tồi, nhưng muốn khiến cô ta chia sẻ sự sủng ải của Phương Minh Viễn, Vũ Điền Quang Ly vẫn không tình nguyện.
Asohon Kagetsu cười “ Xì”, nếu nói những người theo đuổi Vũ Điền Quang Ly nhìn thấy điều kiện của Phương Minh Viễn vẫn khiến nhiều người nát cõi lòng!
Nếu nói không ghen tuông, vậy đơn thuần như thằng ngốc nói mơ, thân là nữ giới, sao lại không hi vọng người đàn ông mình thích chỉ đối tốt với mình mình. Nhưng Asohon Kagetsu trong lòng rất rõ, gia đình Phương Minh Viễn tuyệt đối sẽ không cho phép một người phụ nữ Nhật Bản, hơn nữa người phụ nữ Nhật còn lớn tuổi hơn Phương Minh Viễn không ít, trở thành vợ chính thức của Phương Minh Viễn. Huống hồ, quá kứ của mình, trong mắt rất nhiều người đều không trong sạch như vậy!
Asohon Kagetsu rất yêu Phương Minh Viễn, không chỉ bởi vì sự ưu tú và xuất sắc của Phương Minh Viễn, cũng bởi vì Phương Minh Viễn là người cô ta tín nhiệm! Ở Nhật Bản, thậm chí trên toàn thế giới, Asohon Kagetsu tin rằng không có ai có đủ sự tín nhiệm và thoáng với mình như Phương Minh Viễn.
Doanh nghiệp và tài sản mà Asohon Kagetsu sở hữu, chính là mở mang tầm mắt, cũng là một tài sản khổng lồ đủ khiến hầu hết mọi người ngưỡng vọng. Tuy nói, dựa theo chế độ tài chính hoàn chính của các công ty hiện đại, Phương Minh Viễn có thể tiến hành khống chế có hiệu quả đối với việc đầu tư ra nước ngoài của mình. Nhưng thiên hạ không có tường ngăn được gió lùa, càng không có chế độ thập toàn thập mỹ, có niềm tin thì có thể tìm ra được lỗ hỗng, mà thân là người phụ trách cao nhất tài sản của Phương Minh Viễn ở Russia và Trung Á. Nếu nói Asohon Kagetsu có lòng, luôn có thể ngấm ngầm rút tay sau. Hàng năm giá trị sản lượng là 1 tỉ đô la Mỹ, đó cũng là một con số khả quan!
Mặc dù nói nhân tài nhà họ Phương không đủ, đây là tình hình thực tế. Nhưng Phương Minh Viễn tự mình quản lý tài sản khổng lồ này, khẳng định cũng là mang theo áp lực lớn.
Hơn nữa làm tốt cả gia đình và sự nghiệp là điều không thể, điểm này, Asohon Kagetsusớm hiểu được! Mình không ngờ biến mơ ước thời thơ ấu thành hiện thực, muốn một người phụ nữ đứng ở vị trị cao trong xã hội Nhật Bản, vậy thì sự ủng hộ và tín nhiệm của Phương Minh Viễn chính là điều không thể thiếu!
-Cười! Cười! sau này sẽ có lúc cậu phải khóc!
Vũ Điền Quang Ly tức giận chọc vào thắt lưng Asohon Kagetsu một cái. Cô ta thật sự có chút lo lắng, không chỉ là bởi vì cô ta không muốn có nhiều phụ nữ cùng chia sẻ sự yêu chiều của Phương Minh Viễn, cũng bởi vì thân phận của Trịnh Gia Nghi không giống với Triệu Nhã, Phùng Thiện. Cô ta xuất thân trong gia đình quyền quý ở Hồng Kông, nếu nói trở thành vợ chính thức của Phương Minh Viễn, áp lực đối với Lâm Liên, cô ta và Asohon Kagetsu, quá lớn.
Chính Vũ Điền Quang Ly cũng hiểu rõ, mặc dù nhìn từ góc độ gia tộc, khẳng định là hi vọng mình có thể tiến thêm một bước với Phương Minh Viễn, nếu nói có thể thành vợ chồng, vậy tự nhiên là việc rất tốt. Đã có sự ủng hộ kiên quyết của nhà họ Phương, bất luận là trong Ban giám đốc ở Thế Gia, hay là sản nghiệp khác của gia tộc Vũ Điền, đều sẽ có một lần phát triển vượt bậc. Nhưng từ hiện thực mà nói, cô ta và Asohon Kagetsu giống nhau, đều bởi vì vấn đề tuổi tác và huyết thống của Nhật Bản mà không có được sự tán thành của những người khác nhà họ Phương!
Hơn nữa, Vũ Điền Quang Ly cũng không muốn vì vậy mà làm lở dở con đường ngôi sao của mình, từ đó trở về nhà cùng chồng dạy con!
-Quang Ly, tôi cảm thấy cậu cứ yên tâm!
Asohon Kagetsu đã ôm chặt cái eo nhỏ nhắn của Vũ Điền Quang Ly. Bên tai cô một giọng nói trong sáng khẽ nói:
-Gia Nghi cho dù là sau này có thể vào được, cũng tuyệt đối không thể trở thành vợ cả! cô còn có điều gì lo lắng?
-Vì sao?
Vũ Điền Quang Ly giật mình, nói một cách kinh ngạc. Theo cô ta, Phương Minh Viễn nếu đã lấy Trịnh Gia Nghi, tự nhiên là chuyện rất tốt! Mặc dù nói, Trịnh Gia Nghi không phải là người thừa kế đầu tiên tài sản nhà họ Trịnh. Nhưng là cháu gái cưng nhất của cụ Trịnh, lại là sợi dây ràng buộc giữa nhà họ Phương với nhà họ Trịnh, tài sản cá nhân sau khi kết hôn chắc chắn không ít! Hơn nữa Phương Minh Viễn thành thân với Trịnh Gia Nghi, cũng có nghĩa là sự liên minh giữa nhà họ Phương và nhà họ Trịnh. Điều này tiến thêm một bước mở rộng sức ảnh hưởng ở Hồng Kông, có tác dụng khó lường, lại suy xét đến sức ảnh hưởng của Hồng Kông với chính phủ Trung ương Nhật Bản, phản ứng dây chuyền đã mang lại hiệu quả, có lợi vượt xa mức bình thường với nhà họ Phương.
-Tiểu tử đó không chỉ mềm lòng, mà còn nhớ ân tình xưa!
Asohon Kagetsu nhìn Phương Minh Viễn sắc mặt buồn rầu một cách tình ý, thản nhiên cười nói:
-Nếu nói của cải có thể làm hoa mắt của hắn, hắn cũng sẽ không đợi đến bây giờ!
Vũ Điền Quang Ly trầm ngâm suy nghĩ một lát, cô ta không thể không thừa nhận. Những lời này của Asohon Kagetsucó thể nói là châm một phát vào máu. Với những thành công bây giờ của Phương Minh Viễn, liên hôn với người phụ nữ quyền quý, quả nhiên có thể có tác dụng thúc đẩy nhất định với sự phát triển của nhà họ Phương, nhưng hắn sẽ vì sự nghiệp mà làm khổ mình không? Đừng nói tài sản cá nhân của Trịnh Gia Nghi, chính là cả nhà họ Trịnh, có tính là gì chứ?
-asohon, cậu không muốn có con sao?
Vũ Điền Quang Ly thấp giọng nói bên tai asohon Kagetsu:
-Chúng ta tuổi không còn nhỏ nữa, thêm mấy năm nữa, đã quá 30, nguy hiểm cho phụ nữ sinh con rất nhiều. Mặc dù nói kỹ thuật y học hiện giờ phát triển, điều này cũng không có là gì, nhưng..
Trong lòng Asohon Kagetsu khẽ động, nói thật những điều Vũ Điền Quang Ly nói cô cũng đã từng nghĩ đến. Đời này của mình e rằng là không thể rời xa được Phương Minh Viễn, tuy nói rằng là núp trong bóng tối, nhưng đã là phụ nữ thì hy vọng có con là chuyện rất bình thường. Hơn nữa ở Nhật và một số nước phát triển, người mẹ đơn thân cũng không phải là cái gì quá ghê ghớm, con ngoài giá thú cũng không phải nhận sự kỳ thị của người khác như là ở Hoa Hạ.
Chính mình không thể có được Phương Minh Viễn bên cạnh suốt ngày nhưng nếu như có thể có được một đứa con đáng yêu vậy thì chí ít trong thời gian đợi chờ hắn cũng sẽ không cảm thấy cô đơn. Hơn nữa cuộc sống của mình cũng chỉ không có mỗi một chuyện đơn điệu là chờ sự xuất hiện của hắn.
-Asohon, cậu cũng biết, là người của quần chúng, nếu như muốn có con sẽ rất là phiền phức. không biết sẽ có bao nhiêu nhà báo muốn thọc mạch tìm cho ra ngọn nghành, nhưng cậu thì không như vậy, sẽ không có những ký giả vô công rồi nghề suốt ngày bám theo cậu...
Asohon Kagetsu hơi khoát tay, ngắt lời Vũ Điền Quang Ly, thấp giọng nói:
-Quang Ly, mình hiểu ý cậu. Nhưng con cái bây giờ còn chưa thích hợp!
-Vì sao?
Vũ Điền Quang Ly có chút ngạc nhiên hỏi.
Asohon Kagetsu vỗ vỗ Vũ Điền Quang Ly nói:
-Bời vì Phương Minh Viễn còn quá trẻ, bởi vì anh ấy còn chưa chính thức kết hôn, hơn nữa Phương Minh Viễn cũng chưa có ý định làm cha.
Vũ Điền Quang Ly bất mãn nói:
-Asohon, đó chỉ là cái cớ mà thôi!
Asohon Kagetsu thản nhiên cười nhưng lại không nói gì.
So với Vũ Điền Quang Ly, Asohon Kagetsu hiểu tư tưởng của người Hoa Hạ hơn rất nhiều. Tuy rằng hiện giờ đã sắp bước sang thiên niên kỷ mới rồi, nhưng những truyền thống cổ xưa vẫn còn ăn sâu trong tư tưởng của những người già ở Hoa Hạ.
Phương Minh Viễn còn chưa kết hôn, lại còn đang học đại học, cho dù hắn có làm ra chuyện gì thì cũng chỉ là một thanh niên chỉ mới hai mươi tuổi! Nếu như bây giờ mình nói là muốn có con, e rằng chuyện này sẽ đả kích tư tưởng của hắn không ít. Hơn nữa như thế con mình và con Phương Minh Viễn sẽ trở thành đích tôn, kết quả như vậy đối với ông cụ Phương và Phương Thắng đều rất khó chấp nhận.
Nếu như hiện tại Phương Minh Viễn đã có con rồi thì đối với chuyện con cái ông cụ Phương và Phương Thắng cũng sẽ dễ tiếp nhận hơn. Dù sao hắn cũng là người Hoa Hạ, là khát vọng sinh sôi nảy nở của nhà họ Phương, nhất thời không thể hủy diệt nó được.
Có điều những lời này chỉ là suy nghĩ của cô, chứ cô sẽ không nói cho Vũ Điền Quang Ly biết.