Kyoto là cái nôi phát triển văn hóa của Nhật Bản, hai trung tâm lớn của Nhật Bản về học thuật và nghệ thuật có tiếng đều sánh ngang với Tokyo, còn là một nơi tập trung nhất các khu công nghiệp truyền thống, những đồ ở đây như Ky-mo-no, hàng tre trúc, hàng sơn mài, quạt Nhật Bản và rượu Nhật Bản đều có tiếng trên toàn quốc. Kyoto cũng là nơi có nhiều di tích cổ, là thành phố có nhiều khách du lịch nhất.
Tuy nhiên không có nhiều người để ý tới, trụ sở chính của công ty Nintendo Nhật Bản cũng ở đây.
Nói đến công ty Nintendo là nói tới sự kiêu hãnh của người dân Kyoto. Cái công ty nhỏ nhỏ này của Nhật bản, nhân viên không tới ngàn người, nhưng lại cho người ta biết hết tường tận mọi cái.
Là doanh nghiệp lớn nổi tiếng trên quốc tế như Sony của Nhật Bản đứng sau nó.
Từ trên hai số liệu, không khó để nhìn ra chỗ thành công trong trong kinh doanh năm 1993 của công ty Nintendo, nhân viên Nintendo đều tạo được lợi nhuận là tám trăm nghìn USD, điều này ở trong nước Nhật Bản, thậm chí trên toàn thế giới, đều là con số làm người ta kinh ngạc, mà năm 1994, lợi nhuận của Nintendo đứng thứ hai trong thị trường Nhật Bản, xếp sau công ty Toyota-bá chủ của ngành xe hơi.
Tuy nhiên trong thời gian gần đây, bởi vì sự vùng dậy trên phần máy chủ trò chơi của công ty đang nổi lên Sega và Sony , ví trí bá chủ trên thị trường máy chủ trò chơi gia dụng ở Nhật Bản của Nintendo đang đứng đã bị công ty Sega và Sony thay thế. Mặc dù Nintendo trong thời gian gần tới sẽ di dời máy chủ N, nhưng vì rất nhiều nguyên nhân nên cũng không được người đời xem trọng! Mà cái vũ khí sắc bén hút tiền GB của Nintendo về số lượng bán ra lại xuất hiện xu hướng giảm sút, điều này khiến nhân viên từ trên xuống dưới của Nintendo trong lòng đều nóng như lửa đốt.
Thân là Giám đốc như Sanneibai của Nintendo đương nhiên ngủ không được ngon, nhất là khi tình hình tiêu thụ của “Nguy cơ sinh hóa” đều được tổng hợp đặt lên bàn ông ta.
Mức tiêu thụ của ngày đầu tiên là 2 triệu 506 nghìn tương đương với 8973 bộ, tổng tiêu thụ 3 ngày đầu thì vượt quá 4 triệu bộ. Công ty Sega cũng mượn cơ hội này, lượng hàng máy chủ Staturn xuất ra trong 3 ngày , cũng đã ngang bằng với tổng lượng tiêu thụ gần 10 ngày, trên bảng tiêu thụ tuần của máy chủ, cũng bỏ qua được một mảng lớn! Tất nhiên không cần nhắc đến Nintendo.
Sanneibo hiện giờ hối hận rồi, sớm biết được sẽ như thế này lúc đó dù cho như thế nào cũng sẽ buộc chặt Phương Minh Viễn trên chiến hạm của Nintendo, cho dù là cho hắn cổ phần cũng được mà. Cổ phần mà Phương Minh Viễn có được trong công ty Sega, mặc dù chứ công khai ra ngoài nhưng đối với những người cấp cao trong giới doanh nghiệp ở Nhật Bản thì không có gì là bí mật.
Không phải là không ai có ý kiến phản đối hoặc lấy chuyện này để bàn luận, để làm mưa làm gió, nhưng Phương Minh Viễn lựa chọn thời điểm tiến vào công ty Sega thật là quá tốt! Chính là lúc xảy ra động đất Kobe, sau khi được thủ tướng Nhật bản mời hắn đến làm khách. Lúc đó, những người dân Nhật Bản chính vì bị tổn thất nặng nề trong trận động đất đang vô cùng tức giận chính phủ và những kẻ có ý đồ xấu đã xem nhẹ những lời “ cảnh báo” trước của Phương Minh Viễn , lúc này nếu ai dám đứng dậy có ý hoài nghi những lời của “ ông Phương” thì có thể sẽ trở thành mục tiêu tức giận của người dân, cái việc ngu ngốc như thế tất nhiên không ai đi làm rồi.
Phải nói rằng, Phương Minh Viễn và Nintendo cũng đã từng có quan hệ về kinh doanh, tuy họ không có quan hệ thân thiết gì, nhưng cũng không thù oán gì.
Sanneibo trái lại lại rất may mắn, lúc trước vì lời tiên đoán ‘động đất’ của Phương Minh Viễn mà khi người người chạy nháo nhác hô gọi giống như chuột chạy qua đường , lúc đó Nintendo không hòa vào cùng , nhưng Sony thì khá thảm, theo như những gì Sanneibo được biết, vì như thế mà Sony sau sự việc này phải âm thầm bồi thường tiền danh dự cho Phương Minh Viễn chừng 3 triệu USD phí tổn thất danh dự thì xem như bỏ qua việc này.
Nhưng mặc dù là như vậy, nghe nói Sony vì nhường “ Nguy cơ sinh hóa” đăng nhập lên PS , một đoạn thời gian trước bị lừa cũng không ít, rõ ràng phát hành muộn hơn 3 tháng so với Staturn nhưng chi phí trả ra lại chỉ ít hơn so với công ty Sega 30%.
Lúc đấy Sanneibo còn cười thầm Sony, phát hành chậm hơn 3 tháng rồi, mà khi phát hành rồi, thì có thể như thế nào? Những người chơi muốn chơi trong thời gian dài như thế cũng đã mua hết rồi. Nhưng bây giờ, Sanneibo lại hối hận cũng đã muộn.
Lượng tiêu thụ 3 ngày được 4 triệu bộ, cũng là kỷ lục trong lịch sử trò chơi Nhật Bản.
Hơn nữa, qua ba ngày này, xem ra các phản ứng của giới truyền thong đều khen ngợi chất lượng của “Nguy cơ sinh hóa” , fami cũng chấm số điểm cao ít nhất 40 điểm! Điều này chắc chắn sẽ càng nâng cao tác dụng cho mức tiêu thụ của‘ Nguy cơ sinh hóa”.
Trò chơi có lượng tiêu thụ tốt, danh tiếng cũng tốt như vậy, điều đó khẳng định chắc chắn phải tạo ra một mạng lưới trò chơi rồi! Sony có sự hợp tác lần này, vậy thì đến “ Nguy cơ sinh hóa 2” lần sau, có lẽ sẽ cùng có cơ hội được đem bán trò chơi với công ty Sega. Cho dù là không có ,nhưng có thể tạo quan hệ tốt với Phương Minh Viễn, thì có thể kéo hắn từ phe cánh của công ty Sega sang phe của chính mình rồi.
Trên thương trường, quan hệ địch ta không phải là cố định bất biến, chỉ cần có lợi ích đủ lớn, vậy thì bất cứ lúc nào cũng đều có khả năng chuyển đổi. Nintendo và Sony cũng đã từng có thời kỳ thân thiết với nhau rồi!
Nhưng làm thế nào để kéo Phương Minh viễn vào quan hệ giữa 2 bên, lại là việc làm cho Sanneibo đau đầu.
Buổi chiều Sanneibo ngồi trong phòng làm việc của mình, xem tài liệu một cách không chú tâm, thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ.
Hắn đang đợi Gunpei Yokoi đến, chính vì sáng nay người phụ trách Gunpei Yokoi ở bộ phận nghiên cứu phát triển ở Tokyo gặp mặt Phương Minh Viễn, mà buổi gặp mặt này là do Phương Minh Viễn đề xuất ra, Gunpei Yokoi cũng không biết là hắn muốn bàn gì với mình, Sanneibo cũng vô cùng tò mò về việc Phương Minh Viễn hẹn gặp Gunpei Yokoi vào lúc này.
-Giám đốc, Gunpei đến rồi!
Cô thư kí xinh đẹp đẩy cửa nói.
-Ai! mau mời anh ta vào!
Sanneibo tinh thần có chút dao động nói.
-Giám đốc, làm ngài đợi lâu rồi!
Sau khi vào cửa Gunpei Yunkoi cúi đầu nói.
-Ừ! Gunpei Yokoi, cứ ngồi tự nhiên đi.
Sanneibo khoát tay nói. Ông thấy sắc mặt Gunpei Yokoi dường như có chút vui mừng.
Đợi sau khi thư kí mang trà lên lùi ra ngoài rồi, Gunpei Yokoi mới vui vẻ nói :
-Giám đốc, cuộc gặp sáng nay của tôi và anh Phương rất thành công!
-Thành công?
Sanneibo nắm lấy từ mấu chốt nhạy cảm nhất của Gunpei Yokoi mà hỏi
-Hắn tìm tôi là để bàn bạc về chuyện có liên quan đến “ Pokemon”.
-Pokemon?
Trong lòng Sanneibo không khỏi có chút thất vọng, “Pokemon” từ khi phát hành tới nay lượng tiêu thụ mới được có mấy trăm nghìn bộ, trong lịch sử phát hành trò chơi của Nintendo, có thể nói là một trò chơi thất bại trăm phần trăm! Bây giờ Sanneibo nghĩ lại gởi gắm sự phát triển của GB trên loại trò chơi như vậy, thì luôn cảm thấy lúc đó mình chắc chắc là đầu óc không tỉnh táo!
-Hắn muốn như thế nào?
Sanneibo lấy lại tinh thần mà hỏi.
-Phương Minh Viễn đã mua tất cả quyền sở hữu khai phát trò chơi “Pokemon” từ gamefneak rồi!
Gunpei Yokoi nói
-Phương Minh Viễn nói hắn có cách làm cho lượng tiêu thụ của “Pokemon” năm nay vượt qua hàng triệu, thậm chí là cao hơn…
-Cậu nói cái gì?” Sanneibo lập tức từ ghế ông chủ đứng phắt dậy, hai tay nắm lên bàn, nói lớn.
-Phương Minh Viễn nói có biện pháp làm cho lượng tiêu thụ của “Pokemon” năm nay vượt qua hàng triệu, thậm chí là còn cao hơn
Gunpei Yokoi coi như không nhìn thấy phản ứng của ông chủ mà nhắc lại.
-Hắn không phải đang đùa đấy chứ?
Sanneibo lúc này mới chắc chắn là mình không nghe nhầm, ngớ người ra một lúc sau mới nói :
- Hắn mua quyền sở hữu khai phá trò chơi.
“Pokemon” từ gamefneak khi nào, sao ta không nghe một chút tin tức nào cả?”
Gunpei Yokoi cười gượng gạo nói:
-Là ba ngày trước, hai bên đã chính thức kí hợp đồng. Vì thế, Phương Minh Viễn trả một triệu USD, bây giờ ngoài quyền ký tên ra, quyền sở hữu bản quyền trò chơi “Pokemon” đều thuộc Phương Minh Viễn rồi.
Không phải chỉ có Sanneibo không biết, mà ngay cả chính mình, cũng sang nay mới biết từ Phương Minh Viễn nói ra.
Thời gian hai bên đàm phán giao bản quyền “Pokemon” chỉ có hai ngày thì đã đạt được thỏa thuận, có thể nói là thần tốc. Tuy nhiên anh ta lại có thể hiểu được, lượng tiêu thụ là hơn mười mấy nghìn bộ và cùng với sự biểu hiện lạnh nhạt của công ty Nintendo mấy ngày nay đã khiến công ty khai thác phát triển trò chơi gamefneak đánh mất sự tự tin vào “Pokemon” trong tương lai, lúc này lại có thể bán nó với giá triệu USD, hoàn toàn là vui mừng bất ngờ.
Một triệu USD, như vậy trừ đi phí chế tạo khai phát, công ty khai thác trò chơi gamefneak còn có thể thu được một khoản lời khả quan từ nó, cộng thêm phí tiêu thụ của mấy nghìn bộ kia, tổng tiền lời cũng coi như không tồi. Nếu không có một triệu USD này, chắc chắn công ty khai thác và phát triển trò chơi gảmefneak phải chịu thua lỗ với trò chơi “ Pokemon”. Cho nên trong thời gian hai ngày, hai bên đạt được thỏa thuận mà bên ngoài đều không biết được tin tức gì, cũng là điều bình thường.
-Một triệu USD
Sanneibo nhíu mày lien tục, không ngờ trò chơi thất bại đó mà Phương Minh Viễn lại trả giá cao như vậy, thật là ngoài dự đoán của ông ta. Lẽ nào Phương Minh Viễn có thể làm cho trò chơi này cải tử hoàn sinh hay sao ?
Nhìn bộ dạng đăm chiêu của Sanneibo, Gunpei Yokoi biết điều mà im lặng không nói gì. Bởi vì lúc sáng khi nghe Phương Minh Viễn thu mua quyền sở hữu “Pokemon” với giá cao như vậy anh ta cũng không khỏi thắc mắc không hiểu, không rõ rốt cuộc Phương Minh Viễn vừa ý nó ở điểm nào! Chỉ có điều là cho đến giờ anh ta vẫn không nghĩ ra được, lòng tin của Phương Minh Viễn là từ đâu mà có!
Sanneibo vắt óc suy nghĩ đến nửa ngày cũng không thể nghĩ ra , cái trò chơi “ Pokemon” này rốt cuộc có chỗ nào làm cho Phương Minh Viễn để ý đến! Chỉ có thể bỏ qua một cách chán nản.
-Gunpei Yokoi, vừa rồi anh nói Phương Minh Viễn nói hắn có thể làm cho lượng tiêu thụ của “Pokemon” trong năm nay có thể vượt qua một triệu, thậm chí là hơn, là thật à?
Sanneibo nhìn thẳng vào mắt Gunpei Yokoi vô cùng nghiêm túc hỏi.
Đây là việc lớn liên quan đến lợi ích của Nintendo! Không chấp nhận một câu đùa nào!