Giang Vạn Mạnh trịnh trọng nói:
-Hiện giờ ở Hoa Hạ, chưa cần nói tới doanh nghiệp tư nhân, ngay cả doanh nghiệp nhà nước cũng không có tâm chí mạnh mẽ như vậy.
-Haha, ngài Giang, tôi nói thêm một câu, vừa rồi cậu Phương có hứa hẹn bắt đầu với số tài chính một tỉ đó không phải là nhân dân tệ, mà là USD.
Tôn Chiếu Luân cười nói, toàn thân Giang Vạn Mạnh run lên, thiếu chút nữa nhảy dựng lên trước mặt Tôn Chiếu Luân, một lúc lâu cũng không thốt lên nửa lời. Phương Minh Viễn vội vàng tới trước, vuốt vuốt ngực y, lại vỗ vỗ sau lưng, mất một lúc y mới từ từ thở ra hơi.
Tôn Chiếu Luân đứng bên cạnh cũng là vẻ mặt lo âu, hỏi han:
-Ngài Giang, ngài Giang, ngài không sao chứ? Ôi. Đều tại tôi không tốt.
Giang Vạn Mạnh thở ra một hơi xua xua tay áo, Phương Minh Viễn cầm lấy chén trà đưa tới trước miệng hắn, hơi thở lúc này mới dần dần ổn định.
-Đúng là làm trò cười rồi. Tôi vốn cho rằng làm ăn trong thương trường bao nhiêu năm rồi, số tiền kiếm được cũng không phải là ít, ít nhất thì tâm tính cũng được tôi luyện ra, thực không ngờ, còn thất kinh đến thế này, Ài.
Giang Vạn Mạnh thở dài nói:
-Thực không giấu hai vị, tôi thực sự là bị dọa chết rồi.
Một tỉ USD, dù là tỉ suất hối đoái cũng là gần mười tỉ tệ rồi. Dùng gần mười tỉ bắt đầu xây dựng trong tâm nghiên cứu, ở Hoa Hạ này, chỉ e ngoài mấy hạng mục lớn cần lực lượng cả nước, chứ không cũng không thể có được. Bất kể trung tâm nghiên cứu này sau này đi đâu về đâu, chỉ mỗi hạng mục này cũng đủ khiến cho chính phủ địa phương xem ngươi như Bồ tát sống.
-Ngài Giang không cần nói vậy, lúc mà cậu Phương nói chuyện đó với tôi, tình trạng của tôi cũng không khác ngài là bao.
Tôn Chiếu Luân vẻ mặt áy náy nói:
-Tôi cũng thực là chỉ trêu ngài Giang một chút thôi, thực sự là....
-Không sao, không sao.
Giang Vạn Mạnh xua xua tay nói, không liên quan tới Chủ tịch Tôn, thực sự là tầm mắt của tôi còn quá hẹp, sự quyết đoán của Phương gia, tôi đây xem như đã được lĩnh giáo.
Giang Vạn Mạnh không chút nghi ngờ lời nói của Phương Minh Viễn, y cũng không cần thiết dùng chuyện này lừa dối bản thân. Y bây giờ đừng nói là một tỉ USD, ngay cả một triệu tệ cũng không đi vay nổi, có tư cách gì nghi ngờ kẻ khác? Đối phương hà cớ gì phải lừa dối mình?
Tuy nhiên một tỉ USD à, Giang Vạn Mạnh không khỏi suy nghĩ, nếu nói một tỉ USD ở trong tay mình, có thể nghiên cứu ra được bao nhiêu kĩ thuật. Những ý tưởng của bản thân có phải là có khả năng thành hiện thực sao?
-Ngài Giang nếu như không sao nữa, chúng ta liền nói tới sự lựa chọn thứ hai đi.
Phương Minh Viễn và Tôn Chiếu Luân về vị trí của mình, trong lòng Giang Vạn Mạnh cũng khẩn trương bài trừ tạp niệm, dỏng tai lắng nghe.
-Theo tôi được biết, công ty Wyan là do ngài cùng một vị khác góp vốn hai mươi triệu USD sáng lập, đúng vậy không?
Phương Minh Viễn hỏi.
-Không nhiều như cậu Phương nói, mười bảy triệu USD.
Giang Vạn Mạnh gật gật đầu nói.
-Cổ phần của ngài Giang và ngài Tôn trong công ty cụ thể thế nào thì chúng tôi cũng không nắm rõ. Đề nghị thứ hai của chúng tôi chính là Phương gia sẽ thu mua quý công ty....
Lời của Phương Minh Viễn còn chưa nói xong, Giang Vạn Mạnh liền bắt đầu có vẻ lo lắng.
-Ngài Giang xin đừng lo lắng, chờ tôi nói hết lời.
Phương Minh Viễn dùng tay chặn lại lời chuẩn bị nói của Giang Vạn Mạnh.
-Đây chỉ là một lời đề nghị, chúng tôi tuyệt đối không miễn cưỡng, bằng độc quyền ngài cứ mang theo, đảm bảo chúng ta vẫn sẽ cứ làm như vậy.
Giang Vạn Mạnh đỏ bừng mặt, cười ngượng.
-Chúng ta theo giá trị công ty hai mươi triệu USD mà tính, Phương gia dự định đầu tư cho quý công ty một trăm triệu USD, chiếm 50% cổ phần, ngài thấy sao? Đương nhiên chúng tôi có một điều kiện, chính là ngài Giang không chịu trách nhiệm vận hành cụ thể, lấy lực lượng nghiên cứu của quý công ty là cơ sở, bắt đầu thành lập trung tâm nghiên cứu này, do ngài Giang tạm thời giữ chức chủ nhiệm, phụ trách công tác nghiên cứu của toàn trung tâm. Còn quý công ty, sau khi trung tâm được thành lập, là doanh nghiệp đầu tiên được sử dụng các nghiên cứu của trung tâm.
Giang Vạn Mạnh quả thực bị một niềm vui kinh ngạc bất ngờ mà chết lặng.
Đầu tư một trăm triệu USD, lại chỉ chiếm có 50% cổ phần, điều đó đồng nghĩa với giá trị ba mươi triệu cổ phần của Phương gia sẽ chắp tay dâng tặng cho y, trong nháy mắt, vốn dĩ là một công ty có khả năng bị diệt vong lại biến thành một công ty có giá trị năm mươi triệu USD cổ phần. Đây quả thực là chiếc bánh trên trời rơi xuống. Hơn nữa vị trí của bản thân sau khi được Phương gia đầu tư, tuy là nói không thể tự mình nhúng tay tham gia vận hành cụ thể, nhưng có thể trở thành người phụ trách trung tâm với số vốn ban đầu một tỉ USD, có thể nói là một bước lên trời!
Hơn nữa Giang Vạn Mạnh nghe thấy rõ ràng, Phương Minh Viễn có ý tiếp tục phát triển nghiên cứu kĩ thuật VCD, thật đúng ý của y. Nói thực y sớm đã cảm thấy ở hình vẽ của VCD, phương diện âm thanh còn có thể cải tiến, chỉ có điều về phần tài chính eo hẹp, sự tiêu thụ sản xuất cũng lâm vào tình cảnh khó khăn, không có cách nào tái đầu tư tiếp tục nghiên cứu kĩ thuật.
-Ngài Giang, là thế này, VCD của quý công ty, tôi và cậu Phương đều dùng qua, nhưng cậu Phương cho rằng, hiện giờ đầu máy VCD còn nhiều khiếm khuyết. Đầu tiên là máy đơn có giá thành cao, bốn, năm nghìn tệ, đối với tình hình trong nước mà nói, xem như một vật xa xỉ, đương nhiên nếu nói tới sản lượng có thể tăng lên thì vẫn còn có con đường tiếp tục phát triển. Tiếp đó, hình dáng có chút thô kệch, công năng chỉ có một chút, vẫn còn có nhiều khả năng tăng cao.
Tôn Chiếu Luân nói bổ sung.
-Không biết theo cậu Phương thấy, VCD sau này còn có thể thêm những tính năng nào?
Tinh thần Giang Vạn Mạnh lập tức rung lên, nói về kĩ thuật, đây chính là điểm mạnh của hắn.
-Thứ nhất, tôi cảm thấy công năng tự động đọc lỗi sai còn có thể nâng cao. Đĩa VCD rất dễ bị trầy xước, một khi xuất hiện vết xước, máy VCD sẽ không thể đọc được, không thể xem được hình ảnh, điều này cần phải nâng cao. Xét cho cùng hiện giờ đối với nhiều người mua đầu đĩa mà nói thì cũng là một món tiền không nhỏ, nếu nói chỉ xem được vài lần, phải mua mới thêm lần nữa, tất sẽ ảnh hưởng đến uy tín của công ty, so sánh một chút, băng ghi hình lại không có khuyết điểm ở điểm này. Tuy rằng nó khá đắt.
Phương Minh Viễn có thể sử dụng nguyên kinh nghiệm từ kiếp trước, tự nhiên chậm rãi nói.
Giang Vạn Mạnh nhíu nhíu mày, vấn đề này y thực cũng đã nghĩ qua, nhưng khi muốn bắt tay vào làm, lại không hề đơn giản.
-Thứ hai, tôi cảm thấy đầu máy VCD còn có thể thêm một chút công năng phụ, ví dụ như có thể cùng lúc bỏ ba đĩa vào phát, như vậy có thể giảm bớt sự phiền toái khi đổi đi đổi lại, khi xem phim cũng được liền mạch hơn. Có thể đưa vào một vài trò chơi nho nhỏ, như vậy khi mua về, nhất thời chưa xem gì thì có thể làm thành một phần máy chơi game. Lại ví dụ như, các nội dung trên Tivi cũng có thể thu vào đầu đĩa CD, như vậy khi mọi người cảm thấy trên truyền hình có tiết mục nào hay thì có thể lưu lại.
Khuôn mặt Giang Vạn Mạnh biến sắc, nếu nói có thể nghiên cứu ra những công năng như vậy, cho dù là thị trường VCD sau này có tranh giành kịch liệt thì công ty Wyan cũng hoàn toàn có thể dựa vào những kĩ thuật đó mà giữ vững ngôi đầu.
Nếu nói Giang Vạn Mạnh trước kia còn bị tài lực và con mắt nhìn xa trông rộng của Phương Minh Viễn khiến y khâm phục vô cùng, thì giờ khắc này, con mắt phát triển kĩ thật VCD của hắn khiến y bội phục ngàn lần.
Phương Minh Viễn nhìn ra sự kích động của Giang Vạn Mạnh, lại nhiệt tình nói:
-Ngài Giang, không phải tôi đả kích tính tích cực của ngài, kĩ thuật VCD chung quy cũng chỉ là một sản phẩm quá độ. Chỉ có điều do hiện giờ các công ty trên thế giới còn đang tranh nhau cách thức của DCD, chưa chính thức sản xuất ra nó, khiến cho giá thành của DCD lúc nào cũng cao ngất, không cách nào sản xuất phổ biến. Nhưng sau này khi các công ty thỏa hiệp, mà khi tới thời điểm đó, VCD với DCD trên sự khác nhau về tính năng, không cách nào có thể vượt mặt được. Cho nên, trong thời đại hoàng kim của VCD, dài nhất thì cũng không thể hơn năm năm, năm năm sau, kĩ thuật của DCD chắc chắn sẽ vượt qua VCD. Mà khi tới thời điểm đó, nếu chúng ta không nắm được vài kĩ thuật cơ bản, tất cả các doanh nghiệp VCD đều dùng sự lắp ráp của công ty ngoại quốc, kiếm được chút lợi thì cũng chỉ là phí gia công mà thôi.
Vẻ mặt Giang Vạn Mạnh biến sắc, những lời nói này của Phương Minh Viễn lại thực quả có lý.
-Hơn nữa tôi cho rằng, một khi thị trường VCD của Hoa Hạ phát triển, mấy kẻ đứng đầu ngành điện tử trên thế giới khẳng định cũng sẽ không bỏ qua cơ hội kiếm lời tốt thế này, đến lúc đó có được sự đầu tư mạnh mẽ và kĩ thuật quốc tế hùng hậu, mới thực sự là đối thủ chính của quý công ty. Nhưng bất kể là tư bản hay là dự trữ kĩ thuật, trong thời gian ngắn, quý công ty không thể tích lũy được số vốn nhất định, đem giá thành VCD ổn định ở vị trí cao, lấy lợi nhuận nhiều tích cóp lực lượng cho buổi sau, từ đó phát triển năng lực, tăng cao kĩ thuật lên một bậc.
Phương Minh Viễn lại tạt một gáo nước lạnh, khiến Giang Vạn Mạnh trong lòng lạnh đi vài phần.
Mất một lúc sau, Giang Vạn Mạnh mới mở miệng nói:
-Cậu Phương, quả nhiên là nhìn rất triệt để. Chỉ có điều tôi với ngài Tôn hợp lực thành lập công ty Wyan, một quyết định trọng đại như vậy, phải hỏi qua ý kiến ngài ấy mới có thể đi đến quyết định cuối cùng. Cho nên mong cậu Phương thư thả vài ngày, tôi sẽ trả lời.
Phương Minh Viễn và Tôn Chiếu Luân nhìn nhau cười, Giang Vạn Mạnh hiển nhiên đã động lòng:
-Ngài Giang đã nói như vậy, chúng tôi cũng không thúc giục ngài. Xin ngài cứ cân nhắc vấn đề kĩ càng, chậm rãi suy xét, nếu như nhất thời chưa quyết định được cũng không sao.
Tiếp tục ngồi nói chuyện phiếm, Giang Vạn Mạnh hiển nhiên là ngồi không yên, rất nhanh xin cáo từ và tỏ vẻ phải lập tức liên hệ với công ty, Phương Minh Viễn và Tôn Chiếu Luân tiễn y ra ngoài cửa, nhìn bóng y khuất dần.
-Cậu Phương, xem ra ngài chủ nhiệm trung tâm nghiên cứu của cậu có chút kinh hãi rồi.
Tôn Chiếu Luân đem theo vài phần ghen tị trong lời nói. Một tỉ USD làm tiền vốn, tổng tài sản thậm chí còn vượt qua cả siêu thị Carrefour.
Phương Minh Viễn không nhịn được cười, nói:
-Chú Tôn, tính bao giờ đi Nhật Bản khảo sát à? Chi nhánh nước ngoài đầu tiên của Carrefour, không dễ để mất được.