-Người máy chất lỏng, tạo ra từ đặc chủng hợp kim, có thể biến hóa ngoại hình tùy ý, năng lực ngụy trang cực mạnh. Nó thậm chí không cần phải cướp bóc quần áo ở quán rượu như vị Arnold Schwarzenegger đáng thương kia, mà chỉ cần tự mình biến hóa ra là được. Tứ chi nó có thể biến hình, có thể biến thành những vũ khí như đao, kiếm, dao găm, kim bạc, giết người như thái rau. Lạnh lùng vô tình, sẽ là biểu hiện tính cách tốt nhất với nó!
Phương Minh Viễn nói không chút do dự,
-Ví dụ như tôi là người máy đó, tôi sẽ biến thành hình dạng của Cameron tiên sinh và đứng trước mặt ngài, trong lúc ngài đang khiếp sợ thì đưa tay ra ấn vào giữa trán ngài, một cây trâm đầy máu sắc bén đã đâm xuyên qua óc ngài.
Phương Minh Viễn dùng giọng nói sinh động để miêu tả cảnh tượng đáng sợ cho mọi người nghe. James Cameron thậm chí còn né đầu sang một bên theo bản năng như để tránh cái trâm bạc không hề tồn tại kia.
Một lúc lâu sau, James. Cameron mới từ từ ngồi xuống, y quên mất là cái ghế sau lưng mình đã bị đổ xuống đất, ngồi xuống đương nhiên bị hụt một cái và ngã ngửa ra sau, còn kéo cả đĩa bát trên bàn xuống, rơi đầy lên người y.
Michael Clayton giật mình đứng dậy, một bên cùng với trợ lý của ông đỡ y dậy, một bên thì lại ngẫm nghĩ trong bụng, rõ rằng là Phương Minh Viễn đã nói đúng với ý đồ của James. Cameron, nếu không y làm sao có thể thất thố thế này? Khả năng thiên phú của thiếu niên này quả là kinh người.
-Cameron, anh cởi bộ đồ này ra đi, để người giúp việc mang đi giặt.
Trên người James. Cameron lúc này đã đầy cả dầu mỡ, còn dính cả một miếng bơ và nửa tảng thịt bò, trông vô cùng thảm hại. May mà những đồ ăn này dính trên quần áo của hắn, nếu như dính lên đầu thì e rằng không chỉ có cởi quần áo ra đâu.
Sau một hồi James. Cameron thay lại bộ vest khác của Michael Clayton và ngồi lại xuống bàn, chỉ là bộ vest này trông không được vừa vặn cho lắm, nhưng James Cameron đã không còn để ý được nhiều đến vậy. Lúc này y đã hoàn toàn tin tưởng vào lời giới thiệu về Phương Minh Viễn của Michael Clayton. Chỉ với mấy câu tóm tắt đơn giản như vừa nãy thôi đã nói rõ ràng toàn bộ hướng đi của “Kẻ hủy diệt 2”trong đầu y, hơn nữa còn giúp y giải quyết vấn đề về nhân vật phản diện. Khi nãy trong lúc thay quần áo, y càng nghĩ càng thấy đề nghị của Phương Minh Viễn quả thật là quá sức tuyệt với. Người mấy chất lỏng, một người máy có thể biến hóa hình dạng bên ngoài, một người máy toàn thân có thể biến hóa thành vũ khí, quá là cool!
Người Mỹ từ thời đại quần bò tới nay, dường như không có sức đề kháng với từ “cool” này.
-Không không không, Cameron, tôi biết anh còn rất nhiều điều muốn nói với cậu bạn nhỏ này của chúng ta đây, nhưng hiện nay chúng tôi có một việc khác muốn nói, chuyện của anh sau này có thể bàn bạc riêng với Phương Minh Viễn.
Michael Clayton vội ngăn lại ý định tiếp tục bàn luận về kịch bản của James Cameron. Những chuyện như thế này một khi đã nói đến thì cả ngày cũng không xong, ông ta giờ còn chuyện khác muốn bàn tới.
-Hở?
James Cameron nhìn ông ta giật mình, y cứ nghĩ Michael Clayton kêu mình tới đây là để giới thiệu Phương Minh Viễn làm quen với mình.
Michael Clayton đặt con dao trong tay xuống bàn, hai tay đỡ cằm, nhìn thẳng vào James Cameron nói:
-Hôm nay mời anh tới đây là muốn nói với anh rằng tác phẩm mới của tôi chắc chắn sẽ xuất bản trong năm nay.
James Cameron lập tức như được tiêm một liều thuốc kích thích vào tim, lập tức đập loạn nhịp, hôm nay y có cảm giác nghẹn thở. Lẽ nào hôm này là ngày may mắn của mình sao? Không những giải quyết được vấn đề tạo dựng hình tượng nhân vật phản diện trong kịch bản của mình, lại còn đạt được quyền chuyển thể tác phẩm của Michael Clayton ra thành phim điện ảnh? Quả thật là quá tuyệt diệu.
-Ồ, nói vậy cũng không chuẩn xác cho lắm.
Michael Clayton lắc lắc đầu, làm tim của James. Cameron lập tức giật bắn
-Chuẩn xác mà nói thì là tác phẩm mới do tôi và Phương cùng hoàn thành sẽ ra lò vào năm nay, quyền cải biên điện ảnh sẽ thuộc về Phương và hi vọng anh sẽ làm đạo diễn cải biên điện ảnh cho nó, vì thế tôi mới mời anh tới đây. OK, đây chính là điều tôi muốn nói, còn lại là vấn đề của hai người.
James Cameron cảm thấy chấn động. Ngày hôm nay may mắn hơn bất cứ ngày nào trong cuộc đời y. Đến ba bốn mươi năm sau, hắn vẫn nhớ như in tất cả những gì đã phát sinh ra vào cái ngày hôm nay. Và cũng bắt đầu từ ngày hôm nay, y từng bước một trèo lên đỉnh của nền thương mại điện ảnh.
-Tôi hi vọng có thể thông qua bộ phim điện ảnh này, tuyên bố với khán giả khắp thế giới rằng một thời đại mới đang tới gần, chỉ cần bạn tưởng tượng được ra thì kỹ thuật điện ảnh có thể biểu hiện được nó!
Phương Minh Viễn đứng dậy, đưa tay về phía James Cameron. Thân hình của hắn cũng được coi như nổi bật giữa đám bạn cùng lứa, nhưung đứng trước mặt James Cameron thì vẫn chỉ là một thằng nhóc không hơn không kém. Nhưng lúc này đây, James. Cameron lại thấy hắn thật là cao lớn và như không có thật.
-OK, OK, để tôi tỉnh táo lại đã, để tôi tỉnh táo lại đã!
James Cameron nhẩy cẫng lên, xông ra khỏi bàn ăn, không đến một phút sau bèn quay về bàn ăn với một cái đầu đẫm nước.
-Tôi đã xác nhận lại rồi, không phải là tôi đang nằm mơ.
James Cameron vội nắm lấy bàn tay Phương Minh Viễn giơ ra từ nãy mà do kinh ngạc quá chưa kịp thu về, giải thích với mấy người đang trợn mắt há hốc miệng kia. Mọi người không nhịn nổi cùng cười vang.
-Được rồi, được rồi, bây giờ anh Cameron cũng đã xác định đây không phải ảo giác, tôi cũng ăn xong rồi. Công việc của ngày hôm nay tôi vẫn chưa hoàn thành nên không làm phiền hai vị bàn bạc. Phương, cậu đặt được phòng khách sạn chưa? Nếu chưa đặt được thì tôi rất vui được chuẩn bị hai phòng cho các bạn ở biệt thự này của mình.
Michael. Clayton đứng dậy, những gì Phương Minh Viễn nói ngày hôm nay, hắn phải lập tức ghi lại hết, chỉnh sửa thành văn tự hoàn chỉnh.
- -Michael Clayton tiên sinh, thật sự là vô cùng cảm tạ ngài!
James Cameron cúi người cảm tạ từ đáy lòng. Lời mời hôm nay đối với James Cameron lúc này mà nói, thật sự là quá đúng lúc!
-Ồ, Cameron, anh càng phải cảm ơn Phương, là cậu ấy kiên quyết kêu tôi phải quyết định như vậy.
Michael Clayton nhún vai nói,
-Sở hữu quyền cải biên điện ảnh là cậu ấy!
Nói thật là ông ta không ưa gì James Cameron cả, mà ông ta cũng không muốn tranh công, Phương Minh Viễn kiên quyết toàn bộ tiền nhuận bút sẽ thuộc về ông, vì thế đương nhiên phải có qua có lại chứ.
-Michael Clayton tiên sinh, cảm ơn!
Phương Minh Viễn cũng thành tâm thành ý cảm ơn.
Michael Clayton rời khỏi phòng ăn, để lại hai người Phương Minh Viễn và James Cameron cùng trợ lý của họ.
James Cameron lấy tay lau chỗ nước đang chảy xuống dọc theo thái dương, nhìn Phương Minh Viễn nói:
-Cậu Phương, đầu tiên tôi muốn cảm tạ vì đã chọn tôi, tuy tôi không biết tác phẩm mà cậu và Michael Clayton cùng hợp tác với nhau là gì, nhưng tôi nghĩ Michael Clayton tiên sinh tùy ý viết một truyện ký lịch sử cũng sẽ có người cầu xin được mua về nhà. Có may mắn được đạo diễn tác phẩm của ông ấy, tôi nghĩ tất cả đạo diễn ở Hollywood này đều không thể cự tuyệt nổi sự hấp dẫn đó. Tiếp theo là cậu Phương đã giúp tôi giải quyết những vấn đề khó khăn của kịch bản phim“Kẻ hủy diệt 2”mà tôi đã trăn trở bấy lâu nay, tôi vô cùng cảm ơn. Nhưng tôi muốn biết, cậu Phương có yêu cầu gì với tôi không?
James Cameron không tin Phương Minh Viễn sẽ giúp không y như vậy, cho y một cơ hội tốt như thế chắc chắn là hi vọng có được đền đáp.
Phương Minh Viễn mỉm cười, vị bạo quân danh tiếng lẫy lừng trong giới điện ảnh Mỹ này kể cũng gọn gàng dứt khoát.
- Cameron tiên sinh, từ những cử chỉ hành động vừa rồi của ngài mà nói, có phải do tôi đã đoán trúng quá nhiều tình tiết trong “Kẻ hủy diệt 2”của ngài không?
James Cameron gật đầu không chút do dự. Vừa rồi y đã biểu hiện quá rõ ràng, hiện giờ muốn giấu diếm cũng không còn có ý nghĩa gì nữa rồi.
-Cameron tiên sinh, tôi nhớ rất rõ dự toán của phần I “Kẻ hủy diệt”chỉ có hơn sáu triệu năm trăm nghìn đô. Vậy dự toán của phần II “Kẻ hủy diệt” sẽ là bao nhiêu? Kỹ xảo đặc biệt tuy sẽ hấp dẫn được người xem nhưng muốn đạt tới trình độ hoàn mỹ thì sẽ phải chi ra khoản cực lớn đấy.
Phương Minh Viễn không nhớ rõ công ty điện ảnh nắm giữ bản quyền của “Kẻ hủy diệt”tên là gì, chỉ nhớ rằng đó không phải là một công ty lớn và sau này do vấn đề tài chính, không thể không đem bản quyền của “Kẻ hủy diệt” ra bán
James Cameron do dự một chút bèn nói:
-Tôi ước tính phí tổn khoảng sáu mươi triệu đô la Mỹ đổ lại.
Trong lòng y đích thực là có chút bất an, doanh thu bán vé cuối cùng của phần một “Kẻ hủy diệt” chỉ thu được không tới ba mươi sáu triệu đô.
Phương Minh Viễn cười thầm trong bụng, hắn được biết, vị bạo quân này có tiếng ở Hollywood Mỹ là biết tiêu tiền, hơn nữa hắn cũng nhớ rằng“Kẻ hủy diệt 2” là bộ phim đầu tiên trong lịch sử điện ảnh thế giới có số tiền đầu tư lên tới hơn một trăm triệu đô la Mỹ, chỉ có sáu mươi triệu sao đủ để y dùng?
-Vậy thì yêu cầu đầu tiên của tôi, xem như vì tôi đã giúp Cameron tiên sinh giải quyết vấn đề kịch bản nên khi bộ phim chính thức quay, dự toán vượt qua sáu mươi triệu, thì sẽ do tôi đầu tư số tiền còn lại. Sau này tiền lời sẽ chia ra theo tỉ lệ đầu tư .
“Kẻ hủy diệt 2” tuy là bộ phim điện ảnh đầu tiên có kinh phí đầu tư tới một trăm triệu đô, nhưng lại thu được hơn năm trăm triệu tiền bán vé, cơ hội hốt tiền hốt danh bày ra trước mặt như thế này nếu không thuận tay mà tóm lấy, vậy thì quá ư là có lỗi với cơ hội được tái sinh này.