-Giám đốc Trịnh, ông bảo tổng giám đốc Từ mời tôi đến đây, chắc hẳn là có việc gì phải không?
Vừa ngồi vào chỗ, Lâm Liên liền hỏi luôn.
Quan khách trong phòng tiệc rất nhiều, Lâm Liên tất nhiên là không có nhiều thời gian để tán chuyện phiếm với một người lạ, càng không phải nói, cô ta đã đoán được ý đồ đến của đối phương.
Trịnh Ngôn cười ha hả nói:
-Cô Lâm quả là người thẳng thắn, thế thì tôi cũng không vòng vo nữa vậy. Sở dĩ mạo muội cho người mời cô đến đây là vì tôi có một ý nghĩ. Quý công ty có thể quyết đoán một cách dứt khoát như thế,đầu tư vào Nhai Châu Quỳnh Hải một số vốn lớn đến kinh ngạc như vậy để tiến hành khai phá quy mô lớn, thật sự làm tôi vô cùng kinh ngạc, tôi chỉ muốn hỏi cô Lâm, không biết tập đoàn xây dựng của chúng tôi liệu có được vinh hạnh tham gia vào quá trình xây dựng dự án của quý công ty không?
Việc khai phá gần trăm ki-lô-mét vuông ở vịnh Hải Đường và vịnh Á Long phân thành nhiều giai đoạn, trong đó giai đoạn đầu tiên, ban nãy trước khi ký hiệp định, ở trên khán đài Vu Thu Hạ đã nói sơ lược một chút rồi.
Giai đoạn thứ nhất của công trình chủ yếu là khai phá tài nguyên du lịch của vịnh Á Long,
Công ty Cẩm Hồ dự định sẽ xây hai khách sạn đạt tiêu chuẩn quốc tế hoặc ít nhất là bốn sao để phục vụ nhu cầu nghỉ trọ của khách du lịch đến vịnh Á Long. Hơn nữa còn bao gồm một số công trình đi kèm. Ví dụ như tiến hành cải tạo thị trấn nhỏ vốn có ở vịnh Á Long, xây dựng thêm các loại phương tiện du lịch, làm cho nó càng thích hợp để đón tiếp các trào lưu du lịch có thể đến theo nó. Hơn nữa, cư dân thị trấn nhỏ vốn có ở vịnh Á Long sẽ bị di rời đi khỏi thị trấn, công ty sẽ tìm một nơi để xây dựng tiểu khu tái định cư.
Mà cái Trịnh Ngôn xem trọng chính là hai khách sạn lớn ở trong kế hoạch, đấy chỉ là bước đấu ném đá dò đường. Trịnh Ngôn hi vọng thông qua lần hợp tác này, tập đoàn xây dựng Hoa Thiên có thể tham gia vào quá trình tiếp tục khai phá tiếp theo của vịnh Á Long và vịnh Hải Đường, tổng số vốn cần thiết cho việc khai phá gần trăm Km2 đất sẽ là một con số lớn đến mức làm cho các xí nghiệp trong nước khiếp sợ. Nếu không phải là trong số cổ đông của tập đoàn Cẩm Hồ có Quách gia, e rằng rất nhiều người cơ bản sẽ không tin Phương gia có đủ năng lực để hoàn thành việc khai phá toàn bộ mảnh đất này. Công việc khai phá đất quy mô lớn như thế này, tại Quỳnh Hải thậm chí từ khi thành lập nước Hoa Hạ cũng là việc rất hiếm.
Nhưng những thời cơ ẩn chứa trong đó cũng làm người ta vô cùng kinh ngạc, theo dự toán của các bộ phận có liên quan của công ty hữu hạn tập đoàn xây dựng Hoa Thiên, đem mảnh đất gần trăm ki-lô-mét vuông này khai phá hoàn tất, thì số vốn đầu tư lần lượt của công ty tập đoàn Cẩm Hồ sẽ phải cao tới hơn một trăm tỷ thậm chí đến một nghìn tỷ nhân dân tệ, trong đó phần lớn là dùng cho dự án kiến thiết, nếu nói, cho dù mà lấy được một phần mười trong số đó thì cũng đủ để cho công ty hữu hạn xây dựng Hoa Thiên ăn vài năm rồi.
- Tập đoàn xây dựng Hoa Thiên là một trong những công ty kiến trúc dân doanh lớn nhất vùng duyên hải Đông Nam này, năm ngoái còn vinh hạnh trở thành một trong ba doanh nghiệp tư nhân mạnh nhất trong ngành xây dựng toàn quốc. Đã từng xây dựng khách sạn Hoa Đình thành phố Thượng Hải, cũng bởi vậy mà vinh dự đạt được giải thưởng Lỗ Ban công trình xây dựng Hoa Hạ hàng năm…
Trịnh Ngôn thao thao bất tuyệt nói.
Lâm Liên chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng lại gật gật đầu.
- Cô Lâm, tôi tin là sau lễ ký kết này, sẽ có rất nhiều công ty xây dựng tìm đến quý công ty để tự đề cử mình, trong đó chắc chắn là còn có rất nhiều công ty tập đoàn xây dựng nhà nước có kinh nghiệm phong phú. So sánh với bọn họ, cho dù là lịch sử của công ty, hay là mức độ hùng hậu về tài chính, công ty xây dựng của chúng tôi đều không thể sánh được, đối với điểm này tôi không phủ nhận.
Trịnh Ngôn tuy tự nhận kém hơn người khác, nhưng những biểu hiện trên mặt của anh ta, thì lại tràn đầy tự tin.
Lâm Liên đổi tư thế ngồi một cách tao nhã, ra hiệu Trịnh Ngôn tiếp tục câu chuyện.
- Không sai, những công ty tập đoàn xây dựng nhà nước này, so sánh với những doanh nghiệp tư nhân của chúng ta, bọn họ có được sự hỗ trợ của nhà nước, có thể ví là quái vật lớn, nhưng, đạo lý “cửa hàng lớn thì sẽ ức hiếp khách hàng, khách hàng lớn thì sẽ bắt nạt lại cửa hàng” tôi tin là cô Lâm cũng hiểu rất rõ. Hợp tác cùng bọn họ, không chỉ phải chịu đựng chủ nghĩa quan liêu của bọn họ và tác phong làm việc lề mề chậm chạp, còn phải ứng phó với việc ăn uống đòi hỏi của bọn họ nữa. Không những chất lượng công trình không được đảm bảo, mà một khi gặp phải vấn đề, bọn họ ngược lại sẽ trả đũa chúng ta. Còn những công ty tư nhân chúng ta cơ bản không nhận được sự giúp đỡ có hiệu lực từ phía chính phủ, hợp tác cùng bọn họ, có thể nói là “ lợi bất cập hại”.
Trịnh Ngôn hạ thấp giọng nói.
Lâm liên gật gật đầu, trên điểm này, quan điểm của Trịnh Ngôn gần giống với Phương Minh Viễn, Phương Minh Viễn từ trước tới nay nếu đã có thể không đi lại với công ty quốc doanh thì không đi lại, tránh ngày sau đã chịu thiệt thòi lại còn bị khinh bỉ.
- Giám đốc Trịnh, tôi sẽ truyền đạt lại suy nghĩ của ông cho giám đốc Vu, nhưng ở đây, tôi không dám hứa với ông điều gì cả.
Người khác không biết, chẳng nhẽ Lâm Liên còn có thể không biết, Phương Minh Viễn đang chủ định tìm những công binh xuất ngũ, trong mấy năm về sau, thành lập một đội ngũ công trình xây dựng thật sự thuộc về Phương gia, Vả lại công trình xây dựng ở vịnh Hải Đường và vịnh Á Long, chắc chắn phần lớn sẽ lọt vào tay người trong nhà rồi – nước phù sa không thể để chảy vào ruộng người khác được.
Nhưng đối mặt với Trịnh Ngôn, cô tất nhiên là không thể đem kế hoạch phát triển trong tương lai của Phương gia phơi bày ra được, vì thế cũng chỉ có thể trả lời kiểu lập lờ nước đôi như thế.
Trịnh Ngôn cũng không lấy đó làm khó, với những việc hợp tác kinh doanh như thế này, tất nhiên là không thể đơn giản dăm câu ba điều là có ngay kết quả, mà anh ta hôm nay đến cũng chỉ là muốn thông qua Lâm Liên truyền đạt nguyện vọng của công ty hữu hạn Hoa Thiên muốn tham gia hạng mục công trình đến Phương gia và Quách gia. Có thể đạt được mục đích này, cũng là đủ rồi. Đương nhiên rồi, nếu có thể đứng cùng hàng với những nhân vật nòng cốt của Phương gia và Quách gia, như thế thì còn gì bằng.
Sự phát triển trong mấy năm gần đây của Công ty hữu hạn tập đoàn xây dựng Hoa Thiên tuy tương đối nhanh chóng, nhưng cũng đã bắt đầu tiến vào giai đoạn khó khăn rồi, vấn đề chủ chốt là ở chỗ, không có cách nào để vay đủ tiền từ ngân hàng. Ngân hàng Hoa Hạ, thà đem một số tiền lớn ném cho các công ty nhà nước suốt ngày chỉ sản xuất ra loại hàng hóa vứt đi vay không thế chấp, cũng không đồng ý cung cấp đủ vốn cho doanh nghiệp tư nhân. Mỗi khoản vay, công ty hữu hạn tập đoàn xây dựng Hoa Thiên đều phải bỏ ra không ít sức người sức của, mới có thể có được, vì thế đã đội giá thành sản xuất lên rất cao. Nếu nói có thể tiến hành hợp tác cùng với tư bản HongKong, không những có thể vay tiền từ phía ngân hàng trong nước sẽ thuận tiện hơn một chút, mà còn có thể huy động được vốn từ ngân hàng HongKong, điều này có tác dụng quan trọng đối với sự phát triển về sau này của công ty hữu hạn tập đoàn xây dựng Hoa Thiên.
Mà ở điểm này, Phương gia nổi lên ở đại lục lại đi trước công ty hữu hạn tập đoàn xây dựng Hoa Thiên, không chỉ có quan hệ mật thiết với tư bản HongKong, còn quan hệ chặt chẽ với tư bản Nhật, Mỹ, điều này làm cho Trịnh Ngôn vô cùng ngưỡng mộ.
Cho nên đối với Lâm Liên, người phụ nữ mà được nói là ảnh hưởng vô cùng quan trọng trong tầng lớp nòng cốt sản nghiệp Phương gia, Trịnh Ngôn vô cùng coi trọng.