Bắt đầu từ khi Iraq xâm nhập Kuwait ở vùng Trung Đông, vốn đối đãi với cấp dưới tương đối khách khí nay Sato hình như trở nên nóng nảy hơn, mà còn yêu cầu cấp dưới khắt khe hơn. Ngay cả đến Youjia- bông hoa của văn phòng họ, người mà được Sato chiều nhất, thư ký xinh đẹp nổi tiếng của công ty dầu khí Si Kemo, người đẹp Matushita, hôm trước cũng vì một chuyện nhỏ nhặt mà bị Sato phê bình một trận, có liên quan đến vụ tiết lộ nhân sự. Hôm trước người đẹp Mastushita cùng với bộ trưởng Sato tăng ca cho đến nửa đêm mới được về nhà.
- Mọi người biết không, khi Matsushita về nhà, đi bộ rất vất vả. Vì thế ngày hôm sau không thể đến làm đúng giờ..
Một nhân viên nữ vì thế nói với các đồng nghiệp một cách thần bí.
- Chuyện này cũng không thể trách trưởng phòng, nghe nói sếp tổng hết sức bất mãn với việc chúng ta thu mua không đủ dầu thô tháng này.
Có người phản bác.
- Không chỉ là áp lực lớn, mọi người nghe nói không, đối thủ cạnh tranh của chúng ta, trưởng phòng thu mua của hiệp hội dầu khí bốn nước vì thu mua không đủ, hôm trước đã bị đẩy sang chỗ khác dưỡng lão rồi.
Có người lại có tin tức như vậy.
- Phải không?
- Thật hả?
Mọi người ngạc nhiên hỏi, đối với doanh nghiệp như họ, một là bộ phận thu mua, hai là bộ phận tiêu thụ đều là những bộ phận béo bở mà không thể béo bở hơn, một khi cấp trên có ghế trống, thì cũng dễ dàng tăng chức. Nếu như mà phải đổi đến chỗ khác, cho dù là cấp bậc phó giám đốc đi nữa thì cũng có thể xem như là giáng chức rồi.
- Đương nhiên là thật, lần này hiệp hội dầu mỏ bốn nước quả là thê thảm rồi, không chỉ không thể đạt được mức dầu vốn ký kết mà còn phiền phức hơn là trong hợp đồng vốn có của họ một bộ phận lớn là cung cấp từ dầu mỏ Kuwait, hiện nay, Kuwait bị Iraq chiếm lĩnh, ở đó chiến trường loạn lạc, ai còn có tâm trạng mà đi lo chuyện hợp đồng? Vì thế thiếu tương đối nhiều!
Người đó đắc ý nói:
- Đây là tin tức nội bộ, hiệp hội dầu mỏ bốn nước chưa công bố với bên ngoài đó.
- Mọi người tụm lại làm gì thế? Còn không nhanh đi làm việc, dầu mỏ, lập tức tìm kiếm nguồn dầu cho tôi! Ai tìm không đủ lượng dầu, tiền lương tháng này sẽ nhất loạt giảm một nửa!
Sato la lớn như sấm ở trong phòng làm việc, lập tức mọi người giải tán.
Mấy ngày gần đây, Sato luôn bị vấn đề dầu mỏ làm cho điên đảo, thấy giá dầu mỗi ngày không giống nhau, nhưng dầu trên thị trường định kỳ mỗi ngày lượng bán ra giống như nhỏ giọt! Một lượng dầu thô ít ỏi đó, cũng bị các công ty lọc dầu lớn trên thế giới chú ý đến, công ty Si Kemo cũng chỉ là một công ty đứng thứ ba Nhật Bản, muốn cựa quậy khó biết bao. Những ngày sắp tới, cũng chỉ có thể ký được mấy bản hợp đồng kỳ hạn chưa vượt qua mức hơn ba nghìn đôla. Còn bộ thu mua còn đang tiến hành đàm phán với dầu mỏ nhập khẩu của Hoa Hạ và khu vực Đông Nam Á, xem xét tình hình trước mắt, muốn trong một khoảng thời gian ngắn thu mua được lượng dầu lớn là không lạc quan, các xí nghiệp sản xuất dầu thô hiện nay đều không nỡ bán, không có hợp đồng, muốn lấy được một thùng dầu từ họ là không dễ dàng. Nhưng đó cũng là việc bình thường, chỉ là cất dầu thô vài ngày trong tay, mỗi thùng dầu có thể lời được hai đô la Mỹ, việc tốt như thế ai mà không làm!
Ông ta từng nghe nói, bộ trưởng thu mua dầu của hiệp hội dầu khí bốn nước đã từng bị điều đến Ban tuyên giáo, tuy cấp bậc không thay đổi nhưng ai cũng biết đó là bị nhốt vào lãnh cung, tiền đồ sau này là khó nói. Nếu trong thời gian gần đây bản thân không cải thiện được tình hình trước mắt thì vị trí đó là của bản thân trong tương lai.
Nghĩ đến điều này, Sato giống như người bị đói đi đi lại lại ở trong phòng làm việc, ông ta ắt phải tìm được lối thoát, nhanh chóng thu mua đủ số lượng dầu mới được, nếu không, tiền đồ của bản thân ở công ty Si Kemo cũng sẽ kết thúc ở đây. Bản thân đã là người gần năm mươi rồi, một khi bị công ty điều đến bộ phận không quan trọng, muốn làm lại cũng khó hơn lên trời. Mà nếu như thế, thu nhập về hưu sau này của bản thân cũng sẽ bị ảnh hưởng lớn. Vì thế ông ta không cho phép việc này phát sinh.
Nhưng ông ta bây giờ tuy có đầy đủ nghị lực nhưng không biết làm từ đâu. Liên hợp quốc đã thông qua quyết nghị tiến hành phong tỏa kinh tế với Iraq, đồng thời lập tức bắt đầu thực hiện, sau này sẽ không có sự cung cấp dầu của hai nước Iraq và Kuwait, lượng cung dầu mỏ trên thị trường thế giới càng giảm mạnh, mà những nước có dầu như Ảrập có phải lập tức tăng sản lượng sản xuất dầu mỏ hay không còn đang có những tranh luận gay gắt. Trong thời gian gần đây, việc thiếu dầu cũng có thể nói là đã hành kết cục đã định. Mà ở nước Nhật, tuy có lượng dầu dự trữ lớn nhưng thông tin từ nội các, thủ tướng còn chưa phê chuẩn cho phép dùng lượng dầu dự trữ của quốc gia, chỉ dựa vào lượng dầu dự trữ của công ty Si Kemo, cũng khó mà cung cấp đủ cho nhu cầu trong thời gian dài.
Bây giờ ông ta chỉ còn hi vọng, bạn bè của mình có thể từ những người giao dịch trong thị trường giao hàng định kỳ ấy nghe ngóng được gì không, người bắt đầu thu hút mua dầu thô từ bốn tháng trước đó cuối cùng là người thế nào. Nếu như có thể tạo mối quan hệ với nhân vật thần bí này thì có thể có nhiều cơ hội…
Khi Sato vì thế mà đau đầu và hi vọng nhận được hồi âm, Phương Minh Viễn đã lên máy bay đi đến Ảrập. Phương Minh Viễn đã tốn không ít công sức để thuyết phục ông Quách và Tô Hoán Đông, để cho mình tự đến Ảrập tìm thành viên vương thất Kuwait. Mà cũng vì với sự giúp đỡ của ông Quách và Tô Hoán Đông, hắn mới có thể thuận lợi làm visa đi Ảrập như thế.
Ngồi ở khoang hạng nhất, hắn giở xem những tài liệu có sẵn trong tay, tìm hiểu tình hình mới nhất của Ảrập và Kuwait. Nhưng lần này, hắn chủ yếu là gặp gỡ thành viên vương thất Kuwait, tiếp tục quyên góp cho bọn họ một ít tiền, tạo một chút cảm tình, tạo cơ sở cho bước tiến sau này. Còn về phần vương thất Ảrập, hắn còn chưa có ý định tiếp xúc. Tuy với thân thế hiện nay của hắn mà nói, trong những người giàu có trên thế giới, cũng xem là có nhiều gia sản, nhưng so với vương thất nắm giữ lượng dầu mỏ lớn của Ảrập, thì là kiến gặp voi.
Nhớ rõ kiếp trước, Phương Minh Viễn từng nghe qua, ở thập niên 70, hoàng thất giàu có Ảrập đến Luân Đôn xem phòng ốc, chỉ nhìn mà nói “Ta cần cái này”, “Ta cần cái kia”, thông thường thì cái kia cái này ở này là chỉ nguyên cả đường phố. Còn phú ông vùng vịnh thì thích mua bất động sản ở châu Âu, khi đi châu Âu nghỉ mát, nghe nói sau khi thân vương Ảrập thưởng thức tất cả các món ăn ở một quán ăn của Pari thì để lại một số tiền lớn xem như lệ phí ít ỏi, thỏa mãn rời khỏi. Sau khi người phục vụ ông đếm xong số tiền thì mừng đến phát điên, lệ phí ít ỏi mà đã vượt qua con số thu nhập một năm của anh ta. Còn có một vương thất nào đó đón sinh nhật, người nhà tặng ông ta một chiếc Boeing 747 mới nhất làm quà sinh nhật.
Vương thất Kuwait là gia tộc Sabahe bắt đầu thống trị Kuwait từ giữa thế kỷ 18 cho đến nay. Từ năm 1961 Kuwait tuyên bố độc lập, tộc trưởng của gia tộc Al Sabah trở thành Emile của Kuwait, còn trong gia tộc Al Sabah thì chia thành hai chi đó là Al Jaber Al Sabah và chi nhánh Salem, mà tộc trưởng của hai chi lần lượt thay nhau thừa kế ngôi vị quốc vương Kuwait. Emile bây giờ là Al Jaber đời thứ ba, tức là Ahmed Jaber Al Sabah , đó là một vị đến thế kỷ sau mới qua đời, là vị vua của Kuwait tại vị gần ba mươi năm.
Sở dĩ Phương Minh Viễn nhớ ông ta một cách rõ ràng như thế là vì người thừa kế của ông ta là Abdullah Salem Saad Al Sabah, tức là Emile thứ 14 của Kuwait, là một người nổi tiếng trên thế giới, ông ta lên ngôi vào tháng 1 năm 2006, cùng tháng đó thì bị ép thoái vị, chỉ là quốc vương mười ngày, là quốc vương có thời gian tại vị ngắn nhất Kuwait, cũng là một trong những quốc vương có thời gian tại vị ngắn nhất trên thế giới.
Trước khi Abdullah trở thành quốc vương thứ 14 của Kuwait, ông ta vẫn đảm nhận va trò thủ tướng của Kuwait, và sau chiến tranh vùng vịnh thì đảm nhận vị trí tổng tư lệnh quân đội Kuwait, chỉ là khi Al Jaber 3 qua đời, ông đã mắc căn bệnh ưng thư ruột, phải ngồi xe lăn để tham dự lễ đưa tang. Em khác mẹ với Bier 3, thủ tướng Sabah Al-Ahmad Al-Jaber Al Sabah nhân cớ đó làm khó, lãnh đạo hội nghị nội các lật đổ trật tự chính trị, với cớ Abdullah đã già và nhiều bệnh, không thể nào chấp chính, buộc ông ta phải thoái vị, đồng thời Sabah sẽ kế vị.
Đối với người Hoa Hạ, quen thuộc nhất là thân vương Fahd của vương thất Kuwait hi sinh trong trận chiến Iraq, ông ta là em nhỏ nhất của Al Jaber 3, từng đảm nhận nhiều chức vụ quan trọng trong lĩnh vực thể dục của quốc tế, là chủ tịch Á vận hội. Năm 90, khóa 11 của Á vận hội được tổ chức tại thủ đô Bắc Kinh của Hoa Hạ, đó là lần đầu tiên sau khi kiến quốc Hoa Hạ tổ chức một cuộc thi đấu thể dục thể thao lớn như vậy, nhưng do bạo động của năm ngoái, có nhiều quốc gia châu Âu cổ động các nước châu Á chống lại khóa Á vận hộ này, thậm chí còn truyền đến chỗ Fahd, nhưng thân vương Fahd cho rằng chính trị và thể dục không thể trộn lẫn lại với nhau, kiên quyết tiến hành Á vận hộ lần thứ 11 tại Bắc Kinh Hoa Hạ. Như sau này người thân của ông ta nói, thân vương Fahd vốn định tham dự lễ khai mạc Á vận hội, còn đặc biệt chú ý thành viên đại sứ quán Hoa Hạ ở Kuwait dịch mấy câu cuối cùng trong bài diễn thuyết của ông ta thành tiếng Hán, từ đó bày tỏ lòng kính trọng đối với người Hoa Hạ.
Còn lúc này, Phương Minh Viễn đến Ảrập tìm vương thất Kuwait, cũng định một chuyến đến thăm người nhà của thân vương Fahd.
Người đàn ông ngồi cạnh hắn tên là Lô Chính Đức, là Hoa Kiều Anh mà ông Quách tìm cho hắn ở Hongkong, là giám đốc hải ngoại phụ trách các việc ở khu vực Trung Đông của tập đoàn vận tải Quách Thị. Đúng lúc về Hongkong nghỉ phép, thì bị ông Quách phái đến giúp đỡ Phương Minh Viễn.
- Cậu Phương, tôi và cậu nói về những việc cần chú ý, cậu đã nhớ rõ chưa?
Lô Chính Đức nhiều lần nhắc nhở Phương Minh Viễn, chuyến này, ông ta đã nói về những việc đó nhiều lần. Trong đó một phần Phương Minh Viễn vốn đã biết, ví dụ như không thể mang rượu hay thịt heo nhập cảnh, một khi hàng chưa bị hủy thì người mang hàng sẽ chịu sự phạt tiền mức cao nhất; không thể mang CD và đồ in ấn có nội dung đồi trụy và tục tĩu; trên hộ chiếu không thể đóng visa của Israel, nếu không sẽ bị cấm nhập cảnh, không thể chụp hình người khác, đặc biệt là phụ nữ ở đó; còn có phụ nữ nào là không được ra ngoài một mình, bắt buộc phải có người nhà đi theo v.v…
Nhưng cũng có những việc mà trước đây Phương Minh Viễn chưa biết, ví dụ ở Ảrập không những mang thuốc phiện là tội chết mà đến mang thuốc phòng thân với số lượng lớn nhập cảnh cũng sẽ bị đưa đến chỗ bác sĩ. Nếu không sẽ có phiền phức đến bản thân, mà ở Ảrập cấm chụp ảnh ở nơi công cộng đông người, thắng cảnh. Không được người khác cho phép thì không được chụp, còn cấm hút thuốc, đàn ông không được mang đồ hở lưng hay quần đùi đến nơi công cộng…có thể nói là quy định quá nhiều.
Phương Minh Viễn gật đầu, lần này đến Ảrập để tránh gặp phải những phiền phức, nếu là những đồ Ảrập cấm dùng Phương Minh Viễn đều không mang theo, vì thế lần đầu đến Ảrập, đến máy ảnh hắn cũng không đem. Đến Lâm Liên cũng cho ở lại Hongkong, không có đi theo như trước, chỉ có Trần Trung theo hắn. Ông Quách vốn phái theo mấy người đi theo bảo vệ, nhưng đều bị Phương Minh Viễn cự tuyệt. với trị an của bây giờ Ảrập, không giống với sự hỗn loạn trước đây của, hơn nữa Ảrập và Hoa Hạ có sự khác biệt lớn, mang theo nhiều người sợ rằng sẽ càng gây chú ý.
- Nhưng cậu cũng đừng quá lo lắng, tuy đại lục và Ảrập mới thiết lập quan hệ từ những năm 80 nhưng quan hệ hai nước tương đối tốt, chỉ cần không phải là những tội nặng, thông thường người Ảrập cũng không làm khó chúng ta.
Lô Chính Đức an ủi nói, nhiệm vụ lần này, có chút đột ngột, còn có một chút thấn bí. Bản thân đường đường là đại diện của tập đoàn vận tải Quách của Hoa Hạ ở Ảrập, về nước nghỉ phép chưa được một tuần, thì đã mang cậu Phương này và tùy tùng của cậu ta đến Ảrập. Đến bây giờ, ông ta còn chưa hiểu rõ, Phương Minh Viễn rút cuộc vì sao lại đến Ảrập. Nhưng công ty yêu cầu ông ta phải hết sức phối hợp với Phương Minh Viễn, còn mệnh lệnh là do Quách Thiên Vũ tự tay giao cho ông ta. Đối với Phương Minh Viễn, Lô Chính Đức đương nhiên không dám có chút sai sót.
- Kính thưa các quý khách, máy bay lập tức sẽ hạ cánh xuống nơi du lịch cần đến, xin mời quý khách thặt chặt dây an toàn, hạ bàn nhỏ xuống, máy bay sẽ hạ cánh! Chúc quý khách có cuộc hành trình vui vẻ!
Cùng với giọng nói ngọt ngào của nữ tiếp viên hàng không, mọi người vội vã thắt dây an toàn, máy bay bắt đầu hạ cánh, nơi đến đầu tiên của họ ở Ảrập là cảng Jeddah.